"Phốc - -" một tiếng, Tiêu Dung Diệp liền phun ngụm canh vừa rồi ra, canh bắn tung tóe lên mặt Ý phi.
"A... Khụ khụ... Khụ khụ..."
Cảm giác chua cay kích thích và hương vị mặn chát trực tiếp đánh vào đầu lưỡi của hắn, cố gắng nuốt nước canh trong miệng xuống, khiến cảm giác nóng bừng vây quanh trong cổ họng hắn.
Thấy mặt Ý phi bị nước canh bắn tung tóe, Tiêu Uyển Nhu và Tư Đồ Lan Cẩn vội vàng cầm khăn tay tiến lên.
"Nương nương, ngài có khỏe không?"
"Mẫu phi, người không sao chứ?"
"Ư... ưm... Súc... Súc sinh!"
Bị tức đến run cầm cập, Ý phi run rẩy dùng ngón tay chỉ Tiêu Dung Diệp. Đối với việc nhi tử phun nước canh vào mặt mình, bà rất tức giận, trước mặt nhiều thị nữ, nô tài như vậy mà nhục nhã bà. Bà thật đúng là gia môn bất hạnh, đời trước Liễu Hoa Ý bà tạo ra nghiệt gì, sao sinh ra một đứa con trai không có tiết tháo như thế.
"Mẫu... Mẫu phi, đây... đây không thể trách nhi thần! Canh... canh này có vấn đề!"
Thấy mình tạo nghiệt phun canh lên người mẫu phi, Tiêu Dung Diệp vừa vội vàng giải thích, vừa không ngừng ho khan.
Kỳ thực hắn thật sự không cố ý, hương vị sặc nồng này đánh úp hắn, hắn chỉ phản ứng quá mạnh mẽ, theo bản năng muốn phun canh cay nồng mặn chát này ra, chỉ là không nghĩ tới phun đến trên mặt thân mẫu mình.
"Đồ hỗn trướng, ngươi cho bản cung là tiểu hài tử ba tuổi sao, lấy chuyện như vậy lừa bản cung, Ngươi chính là bất mãn hôn ước bản cung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-can-ba-dot-kich-vuong-gia-chay-mau/953985/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.