***
Editor : Thị Hân.
Beta: Peach One
( Chỉ đăng độc quyền tại Wattpad - OneDay1303 & Wordpress - One Day )
***
Tần Trà nằm trong lòng ngực hắn, không thể nhìn thấy cảnh tượng ngàn ngọn nến phía sau lưng, cô hơi xuất thần ngẩng đầu nhìn chiếc cằm cong cong của người nam nhân, hơi hướng lên trên là nụ cười vô cùng dịu dàng, lực độ hắn ôm Tần Trà cũng nhẹ, như thể sợ rằng chỉ cần chạm vào cô một cái thôi liền tan biến đi mất.
Tần Trà nhìn một chốc thì thu hồi ánh mắt, cô mệt mỏi nhắm mắt lại, yếu ớt nhắc nhở hắn, "Nhớ chữa trị trận pháp đấy."
Đây là hy vọng duy nhất cho nhiệm vụ của cô, nếu chữa trị xong trận pháp mà không phải tình tiết để thế giới này kết thúc, thì cô sẽ bỏ cuộc và chấp nhận số phận.
Trường Hi bước từng bước lên cầu thang, tấm áo bào màu đen của hắn đã sờn rách hết cả, còn chưa chạm tới mặt đất quanh co khúc khuỷu, hắn vẫn đi chân trần, bàn chân thon gầy đẫm máu mỗi lần bước lên trên một bước, khi rời khỏi thì bậc thang đã phân tách thành những khối vuông thật nhỏ, sau đó tan rã, biến mất, từng cái từng cái -
Một đi không trở về.
Trường Hi ôm Tần Trà vững vàng bước lên bậc thang, hắn quen thuộc nơi này đến mức không cần phải nghe ngóng mà vẫn có thể thoải mái đi lại.
"Sửa chữa pháp trận à?" Hắn dùng âm thanh ôn hòa trả lời, "Chỉ cần là nguyện vọng của ngài,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-chu-to-ve-nang-khong-phuc/1678901/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.