***
Editor : Thị Hân.
Beta: Peach One
( Chỉ đăng độc quyền tại Wattpad - OneDay1303 & Wordpress - One Day )
***
Tần Trà theo tiếng động nhìn ra.
Cách trước mặt cô năm sáu mét có một sự im lặng chết chóc đến mức ngột ngạt, áp lực vắng lặng.
Hàng trăm người dân của thành tập trung tại bãi đất trống ở phía trước dòng sông hộ tháp, tạo thành một nhóm người đối đầu với những binh lính canh giữ tòa tháp bên kia sông, họ cầm đủ loại "vũ khí" đơn giản, dịu những đứa trẻ và thức ăn trên lưng, tạm thời bình tĩnh trước đợt bùng phát.
Tần Trà cau mày, kéo góc áo của Trường Hi, ra lệnh cho hắn: "Cậu bỏ tôi xuống đi."
Trường Hi đặt cô xuống đất, Tần Trà dùng kiếm chống trên mặt đất để cơ thể cô đứng vững, nhìn thẳng về phía trước, chỉ cách Quang Minh tháp chỉ hơn 40 mét, nhưng lại có sông hộ tháp và những người dân trong thành tạo thành khoảng cách khó khăn cách trở.
Tuy nhiên, khi màn đêm buông xuống là thời gian mà Kiêu Điểu tấn công thành trì một lần nữa. Thời gian còn dư khoảng mười phút nữa.
Tần Trà ổn định tinh thần, từ từ hít thở, cô cao giọng mở miệng, trực tiếp hô to với binh lính canh giữ tháp: " Nam thành tướng quân Tần Trà, xin hãy thả cầu tháp xuống, mở cửa tháp."
Giọng nói cô trầm ổn bình tĩnh, tiếng nói không cao không thấp, nhưng cũng đủ để lướt qua gió an toàn đến tai mọi người.
Cho nên lời cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-chu-to-ve-nang-khong-phuc/1678903/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.