"..."
Khóe môi Phong Hoa khẽ co rút .
Cái gì lần đầu chứ, ngươi đừng nói loạn, trẫm là sẽ không thừa nhận đâu đấy!
Quý Trạch xem xét thần sắc Phong Hoa, đã biết rõ: "Lão sư ta thấy ngươi có thể là đã hiểu lầm."
"Ta nói lần đầu tiên, là chỉ... Lão sư lần thứ nhất hướng ta mượn áo khoác."
Thiếu niên bỗng nhiên cười rộ lên, trong tươi cười lưu chuyển lên một loại hương vị tà tứ :
"Lão sư ngươi muốn đi nơi nào, ân?"
"..."
Phong Hoa chỉ liếc nhìn Quý Trạch, không nói gì, trở lại văn phòng.
Ai ngờ, người nào đó vậy mà cũng nghênh ngang đi theo ở phía sau tiến vào.
Phong Hoa ngồi ở trên ghế, kỳ sinh lý đau đớn làm cho sắc mặt nàng ẩn ẩn có chút tái nhợt, cặp môi đỏ mọng đều phai màu một chút, nhưng vẫn lạnh lùng nhắc nhở hắn:
" Bạn học Quý, ngươi vẫn còn phải phạt đứng."
Thiếu niên khó được không trêu chọc nàng.
Dưới tóc mái thưa thớt thấp thoáng cặp mắt xếch đem nữ nhân sắc mặt ẩn ẩn tái nhợt thu vào trong mắt.
Ý cười bất cần đời đọng ở khóe môi lập tức biến mất không còn thấy tăm hơi, thậm chí nhẹ nhàng xịu xuống.
"Đau?" Hỏi xong, không chờ Phong Hoa trả lời, Quý Trạch quay người đi ra ngoài.
"Lão sư ngươi chờ ta một chút, ta lập tức quay lại."
Khoảng chừng mười phút đồng hồ, Quý Trạch quay trở về, trên tay mang theo một bao lớn đồ đạc, đưa cho Phong Hoa:
"Nhìn xem có thứ lão sư cần hay không."
Lúc nói chuyện, bên trong giọng nới lười biếng của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-de-gia-dao-cuong-the-lieu-tu-the-gioi-5/2322943/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.