Bóng đêm vô tận như ác quỷ cứ đuổi theo nàng, dường như muốn đè ép nàng, không cho nàng thở. Nàng khó chịu muốn giãy giụa, nhưng dù làm thế nào cũng chạy thoát được bóng đêm chết chóc kia… Khó chịu ……thật sự rất khó chịu.
“Tỉnh lại, Tiểu Hinh nhi! Muội lại gặp ác mộng thôi, mau tỉnh lại.” Thanh âm nam tử mang theo lo lắng vang lên, trong bóng tối phảng phất như có một lỗ hổng đột nhiên xuất hiện mang theo những tia sáng nhọn hoắc xé tan màn đêm, kéo nàng ra khỏi.
Túc Hinh mê man từ tử mở mắt thì nhìn thấy một khuôn mặt nam tử rất yêu nghiệt. Mông mông lung lung, nàng thậm chí còn chưa nhận ra người trước mắt là ai.
“Sư ….sư …..huynh?” Con ngươi màu lam của Túc Hinh hiện lên vẻ hoảng hốt, nàng nửa ngày mới nhận ra chủ nhân gương mặt tuấn tú này là ai. Chẳng phải là Phong Khinh Tuyệt- người mấy năm trước mới đến Địa phủ Phương Tây của bọn họ nhậm chức hay sao?
Đối với Phong Khinh Tuyệt, nàng có đôi chút hảo cảm, trong cơ thể nàng có một nửa dòng máu Phương Đông, sống xung quanh nhưng Tử Thần âm u lạnh lẽo mới hình thành cá tính lạnh băng như vậy. Nhưng Phong Khinh Tuyệt thì khác.
Cả người của hắn dường như lúc nào cũng ngập tràn trong ánh mặt trời. Chỉ cần ở bên người hắn thì nàng sẽ không có cảm giác bóng đêm hắc ám đuổi giết. Nàng đã rất lâu không gặp ác mộng như vậy rồi, trước sau như một, vẫn là hắn kéo nàng ra khỏi bóng tối.
“Hiện tại đã ổn chưa?” Phong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-diem-vuong-nha-co-the-tu-lung-linh/2222939/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.