Khi đột nhiên nhận được lệnh điều động từ Trương tổng quản, Thì Văn Tu cả người đều bối rối.
Nàng đang yên ổn làm việc ở Minh Vũ đường, vậy mà bỗng dưng lại bị điều đi phơi sách trong thư phòng của gia?
"Mấy ngày nay thiếu người, nên mới cố ý điều ngươi qua phụ một tay." Trương tổng quản chậm rãi nói, "Nếu không phải ngươi biết chữ nghĩa, e là cũng không được việc tốt thế này đâu. Được hầu hạ trước mặt gia, đó là vinh hạnh lớn biết bao, bao nhiêu người ao ước mà không được."
Thì Văn Tu rất muốn nói nàng không cần vinh hạnh lớn như vậy, nhưng lời ấy làm sao dám nói ra, đành phải gượng cười, tỏ vẻ mình thật sự cảm thấy vinh hạnh.
"Vậy... Đại tổng quản, không biết cần điều ta qua đó mấy ngày?"
"Nhiều lắm là năm ngày."
Năm ngày, cũng còn được. Nàng thầm thở phào nhẹ nhõm, may mà không phải bắt nàng làm lâu dài trong thư phòng, không thì như những người hầu thư phòng kia, đứng im như tượng chờ đợi mãi, chắc nàng sẽ phát điên mất.
Thu xếp qua loa xong, Thì Văn Tu đi theo Trương tổng quản đến sân của gia. Không khí nơi đây vẫn nghiêm túc như xưa, y hệt lần đầu nàng đến.
Cửa thư phòng mở ra, thỉnh thoảng có hạ nhân xách sách ra, rón rén đi tới khoảng đất trống đặt sẵn bàn phơi sách trong sân, cẩn thận mở ra phơi nắng.
Trương tổng quản dẫn thẳng nàng vào, nhưng không như lần trước dẫn nàng đến quỳ trước mặt Vương gia thỉnh an, mà dẫn nàng đến mấy kệ sách dựa tường ở phía
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-ho-ve-khanh-an/2113092/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.