Đoàn người ùn ùn kéo vào tửu lâu, tạo nên một cảnh tượng khá hoành tráng.
Chưởng quỹ vội vã sắp xếp trong đại sảnh, bảo người ghép mấy bàn lại, rồi nhã nhặn mời mấy vị khách đang dùng bữa nhường chỗ, hứa sẽ cho họ lên phòng trên lầu hai miễn phí.
Khách trong đại sảnh đều vui vẻ nhận lời, cơ hội được lên lầu miễn phí thế này hiếm có, ai nấy đều hớn hở bưng đồ ăn thức uống lên trên.
Chẳng mấy chốc, lầu một đã trống trải, Thì Văn Tu và đồng bọn lần lượt ngồi xuống. Hơn hai mươi người vây quanh bàn, gần như lấp đầy cả đại sảnh không mấy rộng rãi của tửu lâu.
Thì Văn Tu bảo chưởng quỹ mang thực đơn tới, để mỗi người gọi một món.
Nàng còn gọi thêm vài vò rượu hoa quế không mắc lắm. Lúc đầu Lỗ Hải và mọi người đều nói không cần, nhưng nàng bảo, hôm nay mọi người đến chúc mừng nàng, nếu không có rượu thì sao vui được? Ít nhất cũng phải gọi một vò, mỗi người một chén chạm cốc, cho có không khí.
Khi các món nóng hổi lục tục được bày lên bàn, rượu hoa quế trong vắt cũng đã rót đầy chén.
"Hôm nay ngươi là chủ, nói vài câu mở đầu đi."
Lỗ Hải vừa dứt lời, các hộ vệ khác liền hùa theo: "Đúng đấy, nói vài câu đi."
Thì Văn Tu không hề luống cuống, nâng chén rượu lên, hắng giọng rồi chân thành nói với mọi người: "Được các vị đại ca nể mặt, hôm nay cố ý đến dự tiệc mừng ta nhập chức, ta thật lòng vô cùng cảm kích! Từ khi ta vào Minh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-ho-ve-khanh-an/2113093/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.