Kết quả khám của Tống Liên Anh đã có, phần xương cụt bị tổn thương. Quả nhiên, ngã thật khéo. Đồng Nhan ngồi trên ghế dài ngoài hành lang, Cách Lạp ngồi trên đùi cô, nửa ngồi nửa nằm, ngọn đèn hành lang khiến bóng của cô và Cách Lạp kéo dài. Cô khẽ tựa đầu vào tường, thầm suy nghĩ, tại sao có một số việc lại trở nên khôi hài như vậy nhỉ? Đồng Nhan cô thật sự phải đối mặt với hai nhà Tần Tống này sao, được cái con trai cô dường như rất có tiền đồ.
Cách Lạp ngẩng đầu nhìn cô
"Mẹ, con gây phiền phức cho mẹ rồi, con xin lỗi..."
Trong lòng Đồng Nhan tê tái, xúc động giống như bị điện giật khiến cơ thể cô cứng lại, cô cười với Cách Lạp
"Con không làm gì sai cả, con chỉ bảo vệ mẹ mà thôi, con là đứa trẻ ngoan, nhưng nếu có lần sau, con không thể làm vậy nữa, nếu không cẩn thận con lại bị thương thì sao, mẹ sẽ rất đau lòng....cũng rất tức giận"
Cách Lạp không nói gì.
Sau đó cô nhớ tới một vấn đề
"Có đói không?"
Náo loạn một hồi, cô và Cách Lạp vẫn chưa ăn cơm tối, ăn ít một bữa đối với cô là chuyện nhỏ, nhưng với một đứa bé thì có lẽ khó mà chịu được. Cách Lạp gật gật đầu, sau đó vùi đầu vào lòng cô, giọng buồn buồn
"Hơi đói..."
Đồng Nhan bật cười
"Được, tý nữa mẹ dẫn con đi ăn, bây giờ ăn tạm cái kẹo đã nhé"
Nói xong, cô lấy mấy viên kẹo trái cây đủ màu sắc từ trong túi xách ra.
Cô bị bệnh huyết áp thấp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-hoang-bi-kich/1282372/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.