Trình Mai Mai quyết định về quê ăn tết, hôm qua cô nàng nói chuyện với mẹ già qua điện thoại. Mẹ già hỏi thăm tình hình gần đây của cô. Trình Mai Mai tự mình suy nghĩ lại tình trạng mấy ngày nay của mình, tổng kết lại một câu, dốc toàn lực xua đuổi con ruồi ồn ào, làm loạn vo ve bên cạnh cô nàng.
Cô không muốn nói cho mẹ già chuyện mình còn dính dáng tới Thiệu Vũ Hành nên tùy tiện nói vài câu ứng phó. Không ngờ mẹ già của cô lại đề cập tới Thiệu Vũ Hành, chắc chắc có nguyên nhân.
Cô nàng Trình Mai Mai là một người lòng dạ hẹp hòi, tuy trí nhớ không tốt nhưng có một số việc ăn sâu vào trong lòng cô, khiến cô luôn ghi nhớ. Ví dụ như năm ấy, mẹ Thiệu Vũ Hành chỉ vào mẹ cô nói cô trèo cao thế nào, ví dụ như lúc buông tay cô, Thiệu Vũ Hành vì hiếu thuận với mẹ đã nói
"Mai Mai, em đợi anh một thời gian, anh nhất định sẽ giải quyết mọi chuyện thật tốt"
Dù khi đó cô hai bàn tay trắng thật, nhưng cô tức giận vô cùng, cô nói với Thiệu Vũ Hành
"Thôi đi, Trình Mai Mai tôi không có nhiều thời gian để đợi anh đi Mỹ, trên đời này, thứ không thiếu nhất là đàn ông, Trình Mai Mai tôi tốt nghiệp loại giỏi, đầu óc thông minh, tính tình dịu dàng, tiền đồ sáng lạn, chẳng nhẽ lại không tìm được đàn ông? Thiệu Vũ Hành, anh đừng bảo tôi chờ anh, cứ như vậy đợi anh, rồi tự dày vò bản thân thật sự quá lãng phí năng lượng, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-hoang-bi-kich/1282375/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.