“Bất tranh khí bị khi phụ”: Các anh đoán thử xem, em vừa nghe được tin gì?
“Dương gia ta chỉ có tiền”: Có chuyện mau kể, có rắm mau phóng.
“Bất tranh khí bị khi phụ”: Anh, anh làm sao có thể thô tục như vậy.
“Thượng Quan”: Còn không nói tao muốn đăng xuất.
“Bất tranh khí bị khi phụ”: Á, đừng, đừng mà. Chuyện là em vừa tới phòng khám của ông ngoại chơi một chút, thấy ông đang kê đơn dược thiện bồi bổ tinh khí huyết, em thề là em chỉ tiện thể hỏi thôi, các anh có biết là kê cho ai không?
“Lục lâm thảo khấu”: Dài dòng.
“Bất tranh khí bị khi phụ”: Hừ, thật chẳng có tý tự giác của khán giả nào cả. Kê cho anh Diên Hựu nha. Em phải tấn công dữ lắm ông em mới lỡ miệng cho em biết, anh Diên Hựu “làm” con gái nhà người ta đến kiệt sức. Cần bồi bổ lại ó ó ó….
“Thượng Quan”: Chợt phát hiện ra ông ngoại cậu đúng là di truyền cho cậu một bộ ADN thật trọn vẹn. Đều có tật hay quên giống nhau.
“Dương gia ta chỉ có tiền”: Đúng vậy, ông ngoại cậu thì không bao giờ nhớ được cậu là tên miệng rộng, còn Bạch Vô Tranh cậu, thì luôn luôn quên mất cái nhóm chat này có cả Phó Diên Hựu.
“Bất tranh khí bị khi phụ”: A? Em... em thu hồi liệu có kịp không?
“Phó Diên Hựu”: Thử nói xem… có kịp không?
“Bất tranh khí bị khi phụ”: Ô oa....oa... Diên Hựu ca tha mạng.
“Phó Diên Hựu”: Không phải như những gì Trần lão đã nghĩ đâu, các ngươi...
“Thượng Quan”: Chúng ta sẽ không hiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-hoang-giai-tri/927731/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.