Bàn tay tôi bị hắn bắt được, ngay sau đó một bàn tay khác của hắn cởi nút áo của tôi ra.
Tôi cứng ngắc không động đậy, đáy lòng căng thẳng đã hơi buông lỏng một chút.
Hắn muốn ân ái, vậy thì tôi sẽ ngoan ngoãn làm với hắn. Dù làm nhiều hay hung ác bao nhiêu thì cũng không sao hết, nếu chỉ có như vậy tôi có thể nhẫn nhịn chịu đựng.
Quần áo tôi mặc trên người vẫn là bộ quần áo giám ngục Chiêm Nhẫn tìm đến, thế nhưng vừa nãy ngồi trốn trong xe rác rất lâu nên cả quần áo và cơ thể đều dính mùi hôi thối. Ngay cả tôi cũng cảm thấy rất bẩn.
Tôi còn chưa kịp ngập ngừng nói gì đó thì hắn đã bế cơ thể trần trụi của tôi lên rồi đi vào bên trong.
Lòng tôi cũng hơi thả lỏng một chút. Quả nhiên hắn cũng cảm thấy người tôi bẩn thỉu.
Thế nhưng hắn không hề mang tôi đi tắm rửa mà bế tôi đặt lên bồn rửa tay. Cảm giác lạnh buốt cứng rắn đó khiến tôi rụt người lại.
Dường như Adam để ý thấy nên hắn vừa dùng một tay ôm lấy tôi nhấc lên, lại vừa kéo xuống một chiếc khăn mặt đặt lên trên đó rồi mới cho tôi ngồi xuống. Sau đó vang lên âm thanh tắm gội.
Hắn thật sự quá bình tĩnh, bình tĩnh đến mức tiếng khóc của tôi cũng dần ngừng lại. Vốn dĩ là sợ hãi vô cùng nhưng lúc này trở bên mờ mịt cam chịu.
Tôi dụi dụi mắt, cuối cùng cũng có thể cố gắng nhìn rõ. Tôi nhìn thấy Adam đang cầm khăn của tôi nhúng vào nước nóng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-hon-cua-tu-nhan/2376935/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.