Cuối cùng tôi bắn đến mức không bắn ra được gì nữa, còn Adam thì vẫn im lặng dùng sức làm tôi. Tôi bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến mức cả người run rẩy, ƈôи ŧɦịŧ cũng đã mềm nhũn, chỉ có thể miễn cưỡng chảy ra một chút dịch ẩm ướt, chỉ cần hơi chạm vào cũng thấy căng đau khó chịu.
Tôi thật sự không chịu được nữa, đầu gối quỳ trên giường di chuyển về phía trước tránh né, đồng thời đẩy đẩy cánh tay của hắn chống ở bên hông tôi, hoảng sợ nói.
“Đừng, đừng làm nữa… Tôi bắn không ra… đau…”
Cánh tay Adam bất động như sắt thép, bị tôi vội vã đập mất lần mới chịu nâng lên. Nhưng nó lại di chuyển dọc theo ngực tôi hướng xuống dưới, sờ vào ƈôи ŧɦịŧ của tôi. Hắn vừa xoa nắn, vừa ghé sát xuống người tôi không một khe hở, dán vào vành tai của tôi cất giọng vừa trầm thấp bình tĩnh lại vừa lạnh lùng.
“Tôi đã nói là không cho bắn, em không nghe lời. Vậy thì tôi sẽ để em bắn đủ.”
Sau cùng tôi mới sinh ra sợ hãi, vội vàng nhận sai rồi nói.
“Tôi sai rồi, lần sau tôi sẽ nghe lời mà, đừng làm nữa có được không?”
Hắn ngoảnh mặt làm ngơ dùng sức thúc vào, ƈôи ŧɦịŧ của tôi bị bàn tay rộng lớn của hắn xoa xoa thì chỉ cảm thấy đau rát. Tôi gào khóc đẩy bàn tay hắn ra nhưng không được. Côи ŧɦịŧ run rẩy dưới sự khuấy động của hắn cũng cứng lên một chút, nhưng mà thật sự là không bắn ra được gì. Một lúc lâu sau mới tuôn ra thứ dịch nóng hổi, tiếp theo đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-hon-cua-tu-nhan/2376936/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.