Tôi mờ mịt hỏi.
“Vậy Adam có hợp tác với bọn họ không?”
Chiêm Nhẫn bật cười rồi lắc đầu nói.
“Anh ta vẫn từ chối, vừa nãy nói anh ta đến đây chỉ là muốn đưa cậu đến gặp tôi.”
Tôi ngạc nhiên trợn tròn mắt, mất tự nhiên nhìn về phía Adam, hình như hắn rất mẫn cảm với ánh mắt nhìn qua của tôi, đôi mắt đang cụp xuống uống trà lại ngước lên, sau khi nhìn thấy tôi lại có thể cứ đứng lên như thế rồi đi đến.
Chiêm Nhẫn dường như vẫn còn lời muốn nói, nhưng nhìn thấy Adam đi đến đây thì lập tức im lặng.
Adam đi đến bên cạnh tôi ngồi xuống, cũng cầm dao dĩa lên ăn cơm, tôi nhịn không được quay đầu nhìn hắn, nhưng lại không biết nên hỏi cái gì.
Hắn nghiêng đầu nhìn tôi, hỏi.
“Sao thế? Món ăn không hợp khẩu vị sao?”
Có lẽ là đã dặn dò trước khi đến đây, cho nên đầu bếp đã làm món Tây món Trung, rất phong phú.
Tôi lắc đầu, chậm chạp nhỏ tiếng hỏi.
“Thế sau khi ăn cơm xong…”
“Ăn cơm xong thì chúng ta về nhà.”
Adam nắm lấy tay của tôi, giọng nói bình tĩnh hoàn toàn khác biệt với bầu không khí căng thẳng bên kia.
Trong lòng tôi buông lỏng, nghĩ đến cứ rời đi như thế thì lại rất không nỡ với Chiêm Nhẫn, chán nản nhìn anh, nhỏ tiếng lẩm bẩm hỏi.
“Vậy khi nào thì tôi có thể gặp lại anh?”
Chiêm Nhẫn không trả lời, ngược lại Adam ở sau lưng tôi trả lời nói.
“Có thể mời cậu ta đến nhà làm khách.”
Con mắt của tôi sáng lên, nhìn về phía Adam
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-hon-cua-tu-nhan/2376944/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.