🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi bữa tiệc kết thúc, Cố Tịch mới nhìn thấy tin nhắn.

Trong chiếc xe Bentley yên tĩnh thoảng mùi rượu, tài xế nhìn thẳng phía trước lái xe, chỉ nghe thấy giọng nói nhàn nhạt từ phía sau:

"Đến Rose."

"Vâng, Cố tổng."

Bar Rose Sky - Tầng 52.

Ngay khi bóng dáng cao quý, bất kham của người đàn ông xuất hiện, quản lý quán bar lập tức nhận ra, vội vàng tiến lên cúi đầu chào đón.

Phòng VIP Rose.

Quản lý hai tay đẩy cửa ra, tiếng cười đùa trong phòng liền tràn ra ngoài. Cảnh tượng xa hoa tráng lệ, rượu ngon làm say lòng người, không khí hoang lạc ngập tràn sắc thái mê hoặc.

"A, Cố tổng đến rồi!"

Không biết ai là người lên tiếng trước, lập tức cả phòng yên tĩnh, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía cửa. Thấy đúng là anh, từng người một lần lượt tiến lên chào hỏi.

Cố Tịch nhàn nhạt gật đầu, ánh mắt lơ đãng lướt một vòng trong phòng.

"Cố tổng, Bùi tổng bọn họ đang chơi bài ở bên trong."

Có người bước tới cười, chỉ tay về phía phòng bài cách âm tốt, đồng thời đi trước dẫn đường.

Cửa phòng bài vừa mở ra, Cố Tịch liền nghe thấy một giọng nữ lười biếng:

"Bát Sách."

Anh ta nhìn sang, liền thấy bóng dáng người phụ nữ lọt vào tầm mắt.

Cô lười biếng dựa vào ghế, vẻ mặt uể oải nhìn bài, từng cử chỉ đều toát lên vẻ quyến rũ bất cần.

Bên cạnh cô là một người đàn ông, đang nhìn bài của cô.

Hai người tuy không có nhiều tương tác, nhưng khung cảnh này, nhìn thế nào cũng chướng mắt.

Bùi Vân Thâm nhìn thấy người đến, cười trêu chọc:

"Ồ, Cố tổng không phải đi dự tiệc sao? Sao lại có thời gian đến đây vậy?"

Nghe vậy, mọi người đều rời mắt khỏi quân bài, nhìn về phía cửa.

Chủ nhân bữa tiệc sinh nhật hôm nay thấy anh, lập tức vui mừng đứng dậy nhường chỗ:

"Ây dô, anh Tịch đến mà không báo trước, để tôi còn xuống đón anh!"

Cố Tịch liếc anh ta một cái, giọng điệu nhàn nhạt:

"Sinh nhật vui vẻ."

"Cảm ơn anh Tịch, haha!" Thiếu gia nhà giàu cười vui vẻ, rồi vẫy tay, "Nào nào, anh Tịch vào chơi đi."

Cố Tịch cũng không từ chối, sải bước dài ngồi xuống, nghiêng đầu liếc nhìn người phụ nữ bên cạnh, giọng nói lười biếng pha chút ý cười:

"Lại gặp rồi, Chúc tổng."

Chúc Mạn hờ hững nâng mắt nhìn anh, cười nhạt, giọng điệu vừa nhẹ nhàng vừa qua loa:

"Đúng vậy."

Nói xong, cô liền dời ánh mắt, nhìn về phía chàng trai violin bên cạnh:

"Muốn chơi không?"

Ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía chàng trai violin. Anh ta có chút bất ngờ, nhỏ giọng nói:

"Chúc tổng, tôi không biết chơi."

Chúc Mạn nhìn anh ta, nở nụ cười quyến rũ:

"Không sao, tôi có thể dạy cậu mà. Thắng tính cho cậu, thua tính cho tôi."

Cô chống nhẹ mặt, dáng vẻ lười biếng đầy mê hoặc. Chàng trai violin nhìn cô, nhất thời ngẩn ngơ.

Bùi Vân Thâm nhìn thoáng qua ai đó, cười khẽ:

"Chúc tiểu thư hào phóng quá, nhưng vị này là...?"

Chúc Mạn cong môi cười, giọng điệu thong thả mà tùy ý:

"Người của tôi."

Chàng trai violin nghe vậy, rõ ràng khuôn mặt đỏ bừng lên.

Thịnh Tiêu không ngờ chàng trai này lại đơn thuần đến vậy, cũng không nhịn được bật cười:

"Cậu đủ rồi đấy, người ta đỏ mặt luôn rồi kìa."

Chúc Mạn thản nhiên nhếch môi.

Không khí trong phòng có chút mập mờ, cũng có chút vi diệu. Bùi Vân Thâm lại liếc nhìn người đàn ông đối diện, vẻ mặt có vẻ thản nhiên, nhưng ánh mắt lại như đang xem kịch hay.

Dưới ánh mắt kiên quyết của Chúc Mạn, chàng trai violin không thể từ chối, đành ngồi vào vị trí của cô. Không hiểu sao, trước khi cầm bài, anh ta vô thức liếc nhìn người đàn ông vừa đến.

Ánh mắt Cố Tịch hờ hững nhìn qua, vẻ lười nhác nhưng lại toát ra một luồng áp lực không rõ ý nghĩa.

Chàng trai violin lập tức thu hồi ánh mắt, cầm bài lên.

"Đánh Chim Non."

Anh ta vừa định đánh ra một quân bài, liền nghe thấy một giọng nói nhẹ bẫng vang lên bên tai, ngay sau đó, mu bàn tay bị một bàn tay trắng nõn thon dài đặt lên, ngăn cản động tác của anh ta.

Anh ta sững người, chỉ cảm thấy mu bàn tay chạm vào lành lạnh, lại mềm mại.

Chúc Mạn nhẹ nhàng chạm vào quân bài bên cạnh anh ta, sau đó chậm rãi thu tay về, đặt lên mép bàn.

Ánh mắt mọi người đầy ý vị nhìn hai người bọn họ.

Nhận ra ánh mắt từ phía đối diện, Chúc Mạn hờ hững ngước lên, ánh mắt người đàn ông có chút trầm xuống. Cô khẽ cong môi, nhẹ nhàng câu lên một nụ cười.

Người đàn ông im lặng nhìn cô, sau đó khóe môi khẽ nhếch lên một chút.

Chúc Mạn thu lại ánh mắt, ngay giây tiếp theo liền cảm thấy có người dưới gầm bàn đang khều chân cô. Không cần nghĩ cũng biết là ai, cô lập tức liếc nhìn về hướng nào đó, liền đối diện với ánh mắt đùa cợt pha chút ý cười của anh.

Cô trực tiếp đá anh một cú, nhưng chẳng bao lâu sau, chân ai đó lại vươn tới, trêu chọc trên bắp chân lộ ra của cô, hoàn toàn không để ý đến người ngồi bên cạnh.

Chàng trai violin cảm nhận được, nhưng không dám lên tiếng, chỉ âm thầm thu chân mình về, nhường đủ không gian cho hai người kia.

Chúc Mạn bị trêu chọc mãi, tức đến cực điểm.

Cô chờ đúng thời cơ, dồn sức mạnh đá anh một cú thật đau, không ngờ lực quá mạnh khiến cả ghế cũng nghiêng theo.

Cũng may Bùi Vân Thâm và chàng trai violin kịp thời đỡ lấy cô, nếu không cô đã ngã nhào xuống đất rồi.

Bùi Vân Thâm sớm đã biết hai người này đang ngầm đấu đá dưới bàn.

Anh ta nhìn thoáng qua ai đó, sau đó liếc sang Chúc Mạn cười tủm tỉm:

"Chúc tiểu thư đá cẩn thận nhé, coi chừng tự làm mình ngã đấy."

Ngoài ba người bọn họ, những người khác đều không hiểu ẩn ý trong lời này.

Thịnh Tiêu không hiểu, cũng chẳng để tâm, chỉ nhìn Chúc Mạn cười trêu ghẹo:

"Đại tiểu thư, dưới ghế cậu mọc chân à? Không lý nào tự nhiên suýt ngã được."

Chúc Mạn nhìn cậu ta đầy bất lực, sau đó trừng mắt nhìn thủ phạm chính.

Không phải mọc chân, mà là có một cái "chân giò muối" đang quấy rối!

Cố Tịch lười biếng nhìn lại cô, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười nhàn nhạt:

"Chúc tổng, nếu ngồi không vững thì có thể ngồi lên đùi tôi."

Lời này vừa thốt ra, cả phòng lặng đi ba giây.

Bùi Vân Thâm lắc đầu cười: "6"

Thịnh Tiêu: "???"

Chúc Mạn bị anh chọc cười:

"Cố tổng, miệng anh lúc nào cũng trơn tru như vậy sao?"

Bùi Vân Thâm cười tiếp lời:

"Không hẳn."

Câu sau anh ta không nói ra, nhưng trong lòng thầm nghĩ: Chỉ đối với mỗi Chúc tiểu thư thôi.

Chúc Mạn lạnh lùng nhìn gã đàn ông không biết xấu hổ trước mặt, trong lòng thầm chửi thề.

Cố Tịch khẽ cong môi nhìn cô:

"Chúc tổng thật sự không muốn ngồi sao? Tôi đảm bảo không động đậy, Chúc tổng tuyệt đối sẽ không ngã."

Giọng nói lười nhác đầy trêu ghẹo của anh vang vọng trong phòng bài.

Mọi người muốn cười nhưng không dám, cũng không ai dám tùy tiện trêu chọc, chỉ có thể nín nhịn, lặng lẽ xem kịch hay.

Chúc Mạn nghe giọng điệu vô liêm sỉ của anh, trực tiếp cười khẩy:

"Xin lỗi nhé, tôi sợ bị kim của Cố tổng đâm trúng."

"Phụt——"

Một tiếng cười bật ra, không chỉ có Thịnh Tiêu không nhịn được, mà ngay cả Bùi Vân Thâm cũng bật cười.

Anh ta thật không ngờ Chúc tiểu thư lại thẳng thắn đến mức này. Rượu vừa uống lập tức phun ra.

Cũng may Chúc Mạn nhanh chân tránh được, ánh mắt nhìn anh ta đầy khó diễn tả.

Bùi Vân Thâm vừa cười vừa xin lỗi cô:

"Xin lỗi nhé, Chúc tiểu thư, tôi không cố ý đâu, chỉ là... thực sự quá buồn cười, hahahaha... kim..."

Anh ta còn chưa dứt tiếng cười, liền cảm nhận được một ánh nhìn lạnh lẽo từ đối diện.

Bùi Vân Thâm kìm lại nụ cười, giơ ngón cái về phía Chúc Mạn, cười nói:

"Chúc tiểu thư đúng là mắt nhìn tinh tường!"

Chúc Mạn không để ý đến anh ta, chỉ nhìn lướt qua đống lộn xộn trên sàn, hơi cau mày:

"Tôi đi vệ sinh một chút."

Nói xong, cô liền rời đi.

Chờ cô vừa đi khỏi, Bùi Vân Thâm cười nhìn người đối diện, hả hê nói:

"Cậu xem cậu kìa, chọc Chúc tiểu thư làm gì, giờ thì mất mặt chưa?"

Nói xong, ánh mắt anh ta còn cố tình liếc xuống dưới.

Cố Tịch mặt không cảm xúc liếc anh ta một cái, sau đó lạnh nhạt nói với người bên cạnh:

"Cho tôi điếu thuốc."

Thiếu gia nhà giàu nghe vậy, lập tức tiến tới châm thuốc cho anh ta.

Bùi Vân Thâm cười trêu:

"Ủa, không phải nói cai thuốc sao? Sao giờ lại hút rồi?"

Cố Tịch không đáp, chỉ rít vài hơi thật sâu, sau đó dập thuốc vào gạt tàn, đứng dậy, lười biếng ném lại một câu:

"Tôi cũng đi vệ sinh đây."

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.