Lúc đêm khuya thanh vắng, Ngô Tử Hiển chậm rãi ngồi dậy. Sau đó hắn đi giày vào, đứng dậy, đi đến bên giường Dung Lãm.
Hắn cứ lặng lẽ nhìn Dung Lãm như vậy, có lẽ là năm phút, có lẽ là mười phút, hai mươi phút...
Khi đầu gối Ngô Tử Hiển chạm vào nệm, lò xo phát ra tiếng kẽo kẹt nhỏ. Ngón út hắn cọ vào mu bàn tay Dung Lãm lộ ra ngoài chăn - hơi lạnh, giống như tấm kính trên cửa sổ.
Sau đó, hắn dùng một tay chống lên gối của Dung Lãm, một tay đặt lên ngực Dung Lãm, hơi thở của hai người hòa quyện vào nhau dưới ánh trăng.
Cứ như vậy, Ngô Tử Hiển như bị ma xui quỷ khiến cúi đầu xuống, hôn lên môi Dung Lãm một lần nữa.
Dung Lãm bị nụ hôn này đánh thức, mơ màng mở mắt ra. Khi nhận ra Ngô Tử Hiển đang làm gì, cậu giật mình ngồi dậy. Khoảnh khắc mũi chạm vào mũi, Dung Lãm nhận ra mình ngồi dậy quá vội, ngay sau đó, răng cửa cậu không thể tránh khỏi va vào môi dưới của đối phương.
Cậu ngay lập tức nếm được vị máu tươi và cả tiếng rên khẽ của Ngô Tử Hiển.
Dung Lãm lập tức lùi lại, hoảng hốt hỏi: "Anh Hiển, không sao..."
Nhưng ngay sau đó, tay Ngô Tử Hiển kìm lấy gáy cậu, lạnh đến mức không giống nhiệt độ của phòng có máy điều hòa. Dung Lãm có thể cảm nhận được ngón cái của đối phương đang xoa nhẹ tóc mình, nhận thức này khiến cột sống cậu run lên như bị điện giật.
Môi hai người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-hon-say-giac-yeu-yeu-cuu-tien-sinh/2884924/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.