Không kìm nén được.
Âm thanh của nhịp tim hoàn toàn không kìm nén được.
Có lẽ vì sự thân mật khi mộng du, Dung Lãm bây giờ càng ngày càng khó giữ bình tĩnh trước mặt Ngô Tử Hiển.
Cho đến khi Ngô Tử Hiển đưa chai nước khoáng vào tay Dung Lãm, cậu vẫn còn ngơ ngác. Đợi đến khi hoàn hồn, nhìn vào mắt Ngô Tử Hiển, hơi thở trong lành đặc trưng của đối phương đã rời đi.
Ngô Tử Hiển khởi động xe lại, nhìn thẳng về phía trước, cảnh hoàng hôn lướt qua khung cửa sổ vuông vức làm hắn lúc sáng lúc tối.
Cái gì mà ngoài cậu, chưa bao giờ an ủi ai cả?
Như thể cậu rất đặc biệt vậy.
Rõ ràng chỉ là bạn bè.
Làm ơn, đừng để cậu tự mình đa tình nữa.
"Vậy sao." Trong lòng Dung Lãm vừa ngọt ngào vừa chua xót, may mà ánh sáng mờ ảo khiến khuôn mặt đỏ ửng của cậu không quá rõ ràng. Cậu mở nắp chai nước khoáng, uống ừng ực vài ngụm.
Hai ngày sau, em gái gọi điện cho Dung Lãm, tràn đầy vui mừng nói: "Anh, lớp của Sĩ Thành đã đổi giáo viên chủ nhiệm rồi, là một giáo viên mới, rất tốt với học sinh. Cô ấy nó còn tổ chức họp lớp, nói với học sinh rằng điểm số không phải là tiêu chuẩn duy nhất để đánh giá con người."
"Cô giáo mới tốt lắm!" Em trai ở bên cạnh tranh điện thoại nói. "Cô ấy nói em nhất định có thể học giỏi toán!"
Dung Lãm cười động viên: "Cố lên, anh chờ tin tốt của em."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-hon-say-giac-yeu-yeu-cuu-tien-sinh/2884938/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.