Ngô Tử Hiển không hiểu, rõ ràng trước đây mọi chuyện đều diễn ra theo ý mình, gần như nắm chắc phần thắng, tại sao tình hình lại xoay chuyển trong vòng một tuần ngắn ngủi.
Lần này, ngay cả người câu cá lão luyện nhất cũng không thể giữ được bình tĩnh, không cam lòng, hoang mang, khó hiểu, tức giận, tủi thân... Những cảm xúc xa lạ này dâng trào trong lòng Ngô Tử Hiển. Lồng ngực hắn chưa từng chứa đựng nhiều cảm xúc như vậy, gần như sắp nổ tung.
Thực ra Ngô Tử Hiển chỉ muốn một điều rất đơn giản.
Chỉ là một lời thừa nhận đơn giản từ Dung Lãm mà thôi.
Không phải từ những chi tiết vụn vặt, cũng không phải từ suy luận và phỏng đoán, mà là một sự liên kết chắc chắn, là được kiên định lựa chọn dù chỉ một lần.
"Tại sao?" Ngô Tử Hiển vừa hôn lên má Dung Lãm vừa thấp giọng hỏi, "Tại sao không thể hôn, không thể chạm vào?"
Khi cảm nhận được vật lạ phía sau, Dung Lãm thực sự hoảng sợ, cậu nhận ra Ngô Tử Hiển đang nghiêm túc. Lần đầu tiên của cậu, lại cùng với bạn trai của người khác, khi đối phương không tỉnh táo.
Lúc này, người mà đối phương mơ thấy, rốt cuộc là ai?
Điều này... quả thực đáng buồn.
Dung Lãm luống cuống bò về phía trước, muốn tránh né ngón tay đang làm loạn đó, nhưng lại bị Ngô Tử Hiển giữ chặt eo, kéo trở về, đập mạnh vào ngực hắn.
"Ưgh..."
"Hai ngón rồi." Ngô Tử Hiển nói bên tai cậu.
"Chuyện này, không cần... nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-hon-say-giac-yeu-yeu-cuu-tien-sinh/2884954/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.