"Đây là ký tự người (人),khi các nét gặp nhau, chỗ này được gọi là cánh cổng nửa đời người. Nhìn qua, nó trông giống như một khối ngọc, nếu không cẩn thận, sẽ bị chia thành hai nửa. Tuy nhiên, Vệ Dịch ngươi lại khác. Ngươi nhìn xem, trên đầu ngươi vẫn có tóc bảo vệ, không cần phải lo lắng đầu sẽ bị vỡ ra."
Nàng chỉ bút lông vào một chỗ, "Cái này gọi là hốc mắt, nhưng phía trên không có lông mày, hơi giống với hòa thượng."
Nàng lại chỉ vào một chỗ khác, "Cái này gọi là lỗ tai ngoài, quá nhỏ, không nhanh nhạy."
......
Cuối cùng nàng chỉ vào một chỗ, "Miệng này quá rộng, rõ ràng đã bị biến dạng bởi nhiệt độ cao, hàm răng bị vỡ ra, không thể ăn được gì, vì vậy, hàm răng của Vệ Dịch vừa trắng vừa đẹp."
Vệ Dịch lắng nghe rất nghiêm túc, ánh mắt không ngừng di chuyển theo phương hướng bút lông mà Kỷ Vân Thư chỉ vào. Hắn thường xuyên suy nghĩ một chút, gật gật đầu, tỏ vẻ tán đồng với những lời nàng nói.
Kỷ Vân Thư tiếp tục khen, "Nhìn chung, ta vẫn thích Vệ Dịch hơn."
"Thật sao?"
"Đương nhiên là thật."
Vệ Dịch hết sức vui mừng, đôi tay nhéo nhéo hai má thịt của mình. Hắn cười rạng rỡ, nói, "Đúng vậy, ta đẹp hơn gia hỏa này nhiều. Thư nhi thích ta, không thích hắn."
Kỷ Vân Thư cúi đầu cười khúc khích, giơ tay che miệng!
Đó là một hình ảnh đẹp!
Đột nhiên ——
"Thư nhi."
Vệ Dịch gọi nàng một tiếng.
Kỷ Vân Thư không kịp thu hồi nụ cười đúng lúc, khi nàng ngẩng đầu nhìn lên,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-ngo-tac-hoa-cot/2199087/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.