Edit: Emily Ton.
Sự thù địch trong đôi mắt của Kỷ Vân Thư, khiến Kỷ Thư Hàn không đề phòng run lên vài cái.
Nàng đã sai rồi?
Sai ở chỗ nào?
Kỷ Vân Thư cong môi: "Cho dù ta chịu đựng hết lần này đến lần khác, cũng không thể khiến ngươi giảm bớt sự nhẫn tâm, đúng là bởi vì như thế, ngươi mới dưỡng ra được một nhi tử đầy khát máu."
"Ngươi đang nói gì vậy?" Kỷ Thư Hàn nhíu mày lại.
Kỷ Vân Thư mặt lạnh nhìn thoáng qua Kỷ Nguyên Chức vẫn bị đóng đinh ở trên cửa, ngay sau đó ánh mắt chuyển về phía Huyện thái gia.
"Lưu đại nhân, thỉnh ngươi khai đường, thẩm về một vụ...... án mạng Vệ phủ"
Án mạng Vệ phủ?
Không phải vụ Loan Nhi tự tử hay sao?
........
Công đường nha môn.
Kỷ Nguyên Chức quỳ gối giữa công đường, hai tay đều bị khoá xích sắt, trong đó có một bàn tay được băng bó thô sơ, quần áo rời rạc, trên đầu vai còn bị rách một mảng lớn, tóc tai rối tung.
Cả người, có vẻ rất chật vật.
Cảnh Dung đứng ở một bên, con ngươi chim ưng hơi mở.
Kỷ Thư Hàn hoang mang đứng ở bên kia, trong lòng bồn chồn. Đang êm đang đẹp, sao lại nhấc lên vụ án mạng Vệ gia? Trong lòng hắn, bắt đầu loáng thoáng có chút bất an.
Đối với Kỷ Vân Thư, nàng đứng thẳng thân mình bên trái Kỷ Nguyên Chức.
Trong trang phục bình thường của nàng, thiếu vài phần nam trang, ngạo cốt của Kỷ tiên sinh, nhưng có thêm vài phần nhu tình mà nữ tử vốn nên có.
Tuy nhiên, trong hai tròng mắt đều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-ngo-tac-hoa-cot/2199666/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.