Tô Văn Khanh thật sự là vô cùng lãnh tình, nhìn thấy Đan Vân Sơ quỳ một đêm, Tô Văn Khanh sắc mặt cũng không biến đổi, phớt lờ không hỏi, nhìn như không nhìn, làm cho Diệp Tuyền Vũ trong lòng âm thầm tức giận, nhìn thấy người mà mình yêu, chính mình còn luyến tiếc cô ấy phải chịu ủy khuất, hơn nữa lại còn quỳ suốt cả một đêm. Nói như thế nào, Đan Vân Sơ cũng là con gái bà sinh ra, tại sao có thể lãnh khốc như thế, thấy con gái mình quỳ suốt một đêm cũng không một chút rung động đây?
Diệp Tuyền Vũ muốn bồi tiếp Đan Vân Sơ cùng nhau quỳ, nhưng Đan Vân Sơ thế nào cũng không chịu, Đan Vân Sơ tuy mang bao đầu gối nhưng cũng đã sớm chịu không nổi, tuy rằng gia đình không tính là giàu có, nhưng là từ nhỏ đã được baba cưng chìu quen thành thói, như thế chịu tội cũng được xem là lần đầu. Nhưng là Đan Vân Sơ cố nén không cho Diệp Tuyền Vũ lo lắng, cô cũng không muốn Diệp Tuyền Vũ bồi tiếp mình cùng chịu tội.
Kỳ thật tính tinhg Tô Văn Khanh như vậy rất thua thiệt, Đan Vân Sơ khó chịu, Tô Văn Khanh làm sao mà cảm thấy tốt được, chẳng qua là bà quá tốt trong việc thu liễm, người bình thường sao nhìn ra. Tô Văn Khanh một đêm trằn trọc không chợp mắt thậm chí nhiều lần cúi đầu thở dài, cũng chỉ có Đan Kỷ Cương người cùng chăn gối mới biết được. Đan Kỷ Cương đau lòng con gái, cũng đau lòng vợ mình, người ở giữa lúc nào cũng khổ nhất.
"Mẹ của chị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-nhan-bat-phoi/223654/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.