Tạ Huân ra hiệu cho tài xế: “Con đi học lái xe trước đi, sau đó ba sẽ bảo anh con dẫn con đi mua xe. Cuối tuần có rảnh thì về nhà một chuyến. Cuối tuần là tiệc mừng thọ 70 tuổi của bà ngoại, con có nhớ không đó?”
Tài xế khởi động xe.
Tạ Tinh đáp: “Dạ nhớ. Nếu không có nhiệm vụ, con sẽ trở về mừng thọ. Nếu có nhiệm vụ, con sẽ gửi quà cho anh, nhờ anh ấy tặng giúp con.”
Tạ Huân hài lòng gật gật đầu, ra hiệu Tạ Tinh có thể đi.
Tạ Tinh cầm thẻ ngân hàng xuống xe, hai chân vừa mới chạm đất, đã gặp phải vài vị cảnh sát hình sự thâm niên ở Đại đội 2.
Đỗ Chuẩn nhìn thoáng qua đuôi xe của Tạ Huân, trêu ghẹo: “Ô, Tiểu Tạ giỏi nha, có siêu xe luôn.”
Đối phương đang chờ cô giải thích.
Tạ Tinh đang chuẩn bị giải thích, đã thấy Tạ Huân hạ kính xe xuống, dặn dò một câu: “Bà ngoại con thích quần áo mới. Nếu con không rảnh, có thể gọi điện cho anh con, bảo nó giúp con mua đồ.”
Tạ Huân vốn không để ý mấy chuyện nhỏ nhặt này, nhưng câu dặn dò này, hẳn là không muốn Tạ Tinh bị đồng nghiệp hiểu lầm.
Tạ Tinh vẫy vẫy tay: “Dạ ba, con biết rồi, ba đi thong thả.”
Đỗ Chuẩn nháy mắt với những đồng nghiệp khác, mọi người cười thầm.
Tạ Tinh biết, vẫn là chuyện đánh cược trước đây, hiện tại mọi người phát hiện nhà cô giàu có, hẳn là sẽ khó mà làm pháp y lâu dài.
Mọi người chỉ đùa với nhau thôi.
Cô không để trong lòng, chào hỏi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phap-y-xuyen-sach-thanh-doi-cung-nam-phu/2881012/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.