Vừa lên xe, Đàn Dịch đã cầm điện thoại di động gọi vào một dãy số.
“Xin chào, tôi tìm Đội trưởng Lý.”
“Tôi đây, Đội trưởng Đàn cứ nói.”
“Đội trưởng Lý, lập tức cử một nhóm người đến nhà họ Miêu, giám sát chặt chẽ mọi hành động của họ.”
“Sao vậy? Có manh mối rồi à?”
“Có rồi, lát nữa rảnh tôi sẽ nói rõ. Nhớ cử thêm người, hung thủ có khả năng phản trinh sát rất mạnh.”
“Được, được, yên tâm đi.”
Đàn Dịch đặt điện thoại xuống, liếc nhìn vào con hẻm, thấy Miêu Tiểu Hồng và Lôi Quang chưa vào nhà, có vẻ đang chào tạm biệt hàng xóm.
Phó Đạt lên tiếng: “Đội trưởng Đàn đã xác định nhà họ Miêu rồi à?”
Lê Khả nhắc nhở: “Miêu Đại Xuân cao ít nhất 185cm.”
“Ừ.” Đàn Dịch khởi động xe, đạp ga lao ra khỏi con hẻm, chạy qua hai con hẻm rồi dừng lại. “Anh Lưu, anh Phó, làm phiền hai người, xem thử Miêu Tiểu Hồng có hành động gì không.”
Phó Đạt hơi ngẩn người: “Hả?”
“Được.” Lưu Phong kéo Phó Đạt xuống xe, nhanh chóng lẻn vào trong hẻm.
Lê Khả phấn chấn hẳn lên: “Đội trưởng Đàn, em làm gì?”
Đàn Dịch nói: “Em đi cùng tôi đến nhà Lôi Quang.”
Lê Khả không hiểu: “Lôi Quang không có ở nhà mà?”
Đàn Dịch đáp: “Nhưng tiền của nhà họ Lôi rất có thể vẫn còn ở đó.”
Lê Khả suy nghĩ rồi gật gù: “Ồ… Vừa rồi đội trưởng cố tình hé lộ tin tức cho Lôi Quang, nếu hắn chột dạ, có thể sẽ chuyển số tiền trộm được đi. Ấy? Không đúng, chân Lôi Quang bị thương, không thể là hắn! Cửa chính nhà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phap-y-xuyen-sach-thanh-doi-cung-nam-phu/2881798/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.