Đêm khuya, trong tòa nhà cao nhất đế quốc, một nam nhân đứng bên trong căn phòng ở tầng lầu trên cùng. Hắn đối diện một mặt tường thủy tinh, mắt nhìn xuống cả thành phố.
Mà đứng phía sau hắn là một người mặc đồ đen bó sát, người kia toàn thân đều bị gói lại, làm cho người không nhìn thấy dung mạo.
Nam nhân không quay đầu lại, như cũ nhìn ngoài cửa sổ, chất lỏng màu đỏ máu trong ly thủy tinh cao hắn cầm trên tay phản xạ ra ánh sáng tuyệt đẹp.
"Ngươi chính là sát thủ lợi hại nhất toàn đế quốc?"
Người không thấy rõ dung mạo kia nói: "Hiện tại thì đúng."
"Hừ!" Nam nhân quay đầu lại, nói: "Ta gần đây có chút phiền toái, ta muốn ngươi bảo vệ ta, để cho ta bình an vượt qua nguy cơ lần này."
"Ta là sát thủ, không phải hộ vệ."
Nam nhân khẽ mỉm cười, lộ ra nụ cười nhất định phải được, "Nhưng mà ta có tiền a."
"..."
Người trước mắt này quả thật có tiền, trong đế quốc người có tiền hơn hắn hình như không có, có tiền ngang ngửa hắn, một tay cũng có thể đếm đủ. Chỉ cần là người hắn muốn, chỉ cần là đồ hắn muốn, liền không có chuyện hắn không có được. Bất luận là bạch đạo hay hắc đạo, tất cả mọi người đều phải nhường hắn ba phần, một người như vậy có phiền toái, vậy thì phải là phiền toái lớn.
Người bình thường căn bản không dám nhận công việc này, nhưng mà đứng trước mặt hắn chính là sát thủ lợi hại nhất toàn đế quốc. Sát thủ là giết người, nhưng khi một sát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-ac-doc-cuoi-voi-ta/1175693/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.