Có người nói khi một nữ nhân sáng sớm về nhà, hơn nữa tóc lộn xộn còn mặc y phục của ngày trước đó, liền có thể nói rõ rất nhiều điều.
Mục Hoan Hoan lặng lẽ đẩy cửa nhà mình, bên trong một mảnh tĩnh lặng, vì vậy nàng rón rén đi vào. Cởi giày lặng yên không tiếng động lên lầu, cuối cùng thời điểm tay cầm lấy được chốt cửa phòng mình, nàng thở phào nhẹ nhõm.
"Ngươi về rồi à." Một thanh âm đột nhiên xuất hiện.
Mục Hoan Hoan bị hù sợ trợn tròn hai mắt, quay đầu nhìn lại, liền thấy Mục Tuấn Tuấn mặc đồ ngủ nhìn nàng.
"Hù chết em." Mục Hoan Hoan nhỏ giọng nói: "Anh đi đường sao không có thanh âm a?"
Mục Tuấn Tuấn nói: "Ngươi muốn ta làm điểm thanh âm, để tiện đem ba mẹ dẫn tới sao?"
Mục Hoan Hoan siết quả đấm một cái, sau đó quay đầu nói: "Vào đi."
Mục Tuấn Tuấn đi theo Mục Hoan Hoan vào phòng, Mục Hoan Hoan động tác chậm chạp ngồi trên ghế, một khắc ngồi xuống kia, biểu tình nàng tựa như vặn vẹo một chút. Mục Tuấn Tuấn nhìn không chớp mắt, xoắn xuýt nói: "Ngươi sẽ không phải là vừa mới..."
Mục Hoan Hoan: "Vừa mới cái gì?"
Mục Tuấn Tuấn nói: "Hồi cấp ba sau khi ta cùng bạn gái đầu tiên qua đêm lần đầu tiên, nàng chính là bộ dáng này."
Mục Hoan Hoan: "..."
"Cầm thú." Mục Hoan Hoan nói: "Người ta là lần đầu tiên lại vẫn còn là vị thành niên, anh cũng xuống tay được?"
Mục Tuấn Tuấn hai tay khoanh trước ngực nói: "Nói cứ như lúc đó ta đã trưởng thành ta không phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-ac-doc-cuoi-voi-ta/1175694/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.