Phù Huỳnh không hỏi điều gì quá mức bí ẩn, chỉ lẳng lặng đưa mắt nhìn.
Bùi Dung Châu nhận lấy thanh mộc kiếm từ tay nàng, nhẹ nhàng v/uốt ve vân gỗ trên thân kiếm, chậm rãi nói: “Không giấu cô nương, Bùi gia chúng ta là thế gia trông giữ quyển sách Bách Sát Lục.”
Phù Huỳnh thoáng nhíu mày: “Bách Sát Lục?”
Bùi Dung Châu khẽ gật đầu:
“Chỉ vì một cuốn sách này, không biết đã có bao nhiêu người vô tội bỏ mạng. Ngay cả tổ tiên ta, số người có thể sống thọ đến cuối đời cũng chẳng được mấy ai.
Ta sinh ra đã mệnh mạch suy tổn, bị Huyền La Đạo hại đến bệnh nặng, trí óc ngu muội, tất cả chỉ vì bọn chúng muốn đoạt lấy Bách Sát Lục. Cuối cùng may nhờ một vị Trấn Thiên tư đi ngang qua cứu giúp. Người không chỉ giúp chúng ta tiêu diệt Huyền La Đạo mà còn không tiếc hy sinh một sợi hồn phách của mình để bổ khuyết mệnh cách của ta, nhờ đó mà ta mới có thể an ổn lớn lên.”
Bùi Dung Châu là người cuối cùng còn sống sót của nhà họ Bùi.
Vì cuốn sách ấy, hai ca ca và tỷ tỷ của hắn, kẻ thì chết dưới độc thủ, người lại yểu mệnh mà qua đời. Ngay cả thúc phụ hắn cũng sớm mất vì bạo bệnh. Nếu không có sợi hồn phách kia, với vận mệnh Bùi gia, có lẽ hắn cũng không tránh khỏi kết cục đoản mệnh.
Hắn tiếp tục: “Tổ phụ ta nhận ra cuốn sách này là nguồn cơn của mọi tai họa, nên trước lúc lâm chung, ông đã giao nó cho Thần thụ cất giữ. Còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-chet-tham-da-trong-sinh/2857237/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.