“Vừa rồi ngươi muốn cắt tóc ta đúng không?” Hồng Đậu ôm mái tóc dài của mình run run, không dám tưởng tượng nếu như phát hiện chậm thêm chút nữa, vậy nàng liền phải chào tạm biệt mái tóc đẹp này.
A Miên cười tủm tỉm nói: “Tiểu cô nương hiểu lầm, nô gia làm sao lại cắt tóc ngươi được?”
“Uy, vừa rồi ta nhìn thấy ngươi lấy kéo ra đó!” Hồng Đậu lui lui về sau, trong lòng vẫn còn sợ hãi.
“Thôi được rồi……” A Miên từ bỏ cãi cọ, chớp mắt nói: “Nô gia thấy tóc của tiểu nha đầu vuốt thật thoải mái, nên mới nhịn không được muốn mang một chút về.”
Hồng Đậu kinh sợ kêu lên: “Vậy nếu ngươi cảm thấy sờ ta thoải mái, liệu có phải cũng muốn trói ta đem về hay không nha!”
“Tiểu cô nương đồng ý sao?” A Miên kinh hỉ tiến đến trước mắt Hồng Đậu, cứ như thể chỉ cần Hồng Đậu gật đầu một cái, là nàng có thể thật sự trói người ta mang về vậy.
Hồng Đậu kêu lên: “Đừng nói giỡn!”
A Miên bĩu môi, thất vọng nâng tay lên xoa đỉnh đầu Hồng Đậu, “Thôi được thôi được, không nói giỡn.”
Hồng Đậu lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.
A Miên lại nói: “Nô gia tiếp tục giúp ngươi chải đầu.”
Hồng Đậu gật gật đầu, lúc này mới ngồi lại. Lần này A Miên không bày trò nữa, mà thật sự nghiêm túc giúp đỡ Hồng Đậu chải một búi tóc đơn giản, lại lấy từ trong lòng ngực mình ra một cây trâm hoa mai, cắm lên trên búi tóc.
A Miên cười, “Đúng như nô gia dự liệu, tiểu cô nương không cần sửa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-co-ay-khong-online/1439344/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.