Thư Thanh Thiển vốn nghĩ rằng mình nói như vậy, Nhạc Linh Nhi sẽ từ bỏ.
Đáng tiếc nàng đã đánh giá thấp sự kiên trì của Nhạc Linh Nhi.
Sáng sớm, ánh nắng xuyên qua cửa sổ.
Thư Thanh Thiển đẩy cửa bước ra khỏi phòng, ngày đông hiếm hoi có nắng đẹp, ngay cả lớp tuyết mỏng bên ngoài cũng đã tan hết, thỉnh thoảng có vài con chim bay qua, rồi nhanh chóng biến thành những chấm đen nhỏ.
Đúng lúc này, Nhạc Linh Nhi bưng một chén cháo từ bếp ra.
Thấy Thư Thanh Thiển đã thức dậy, Nhạc Linh Nhi nở nụ cười e lệ, “Chị Thanh, chị tỉnh rồi à, em mới nấu cháo xong, chị ăn chút đi.”
Thư Thanh Thiển không biểu cảm, lẳng lặng liếc cô một cái, rồi tiếp tục ngắm cảnh bên ngoài.
Nhạc Linh Nhi thấy Thư Thanh Thiển không trả lời, giấu đi tia âm u trong mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo tinh xảo ẩn dưới mái tóc đen dài, không nhìn rõ biểu cảm, sau đó đi đến bên cạnh Thư Thanh Thiển, nâng bát cháo đưa đến bên miệng nàng, vẫn yếu ớt nói: “Để em đút chị ăn nhé?”
Thư Thanh Thiển không nhúc nhích, Nhạc Linh Nhi cũng không nhúc nhích, tay cứ nâng như vậy. Nâng lâu rồi, tay Nhạc Linh Nhi không khỏi mỏi nhừ bắt đầu run rẩy, nhưng cô vẫn cắn răng kiên trì.
Cuối cùng, Thư Thanh Thiển cũng nhượng bộ.
Nàng há miệng ăn thức ăn mà Nhạc Linh Nhi đưa đến, cháo thịt bằm và trứng vịt Bắc Thảo có mùi thơm đậm đà, gạo trắng sánh mịn được nấu nhừ, thịt lợn mềm mại, trứng vịt Bắc Thảo màu nâu pha chút xanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-co-benh-quan-tay-chu/2984980/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.