Chớp mắt một cái, Thư Thanh Thiển đã ở thế giới này gần một tháng rồi. Trong khoảng thời gian này, nhờ có Mộ Diệc Thu thường xuyên đến kèm cặp, Thư Thanh Thiển cảm thấy mình đã thu hoạch được rất nhiều.
Mộ Diệc Thu tuy còn nhỏ tuổi nhưng hiểu rất rõ những kiến thức trong sách, cách giải bài tập của cô ấy linh hoạt và biến hóa khôn lường, thậm chí còn sâu sắc hơn cả những gì thầy cô giảng. Mặc dù độ khó cao hơn, nhưng Thanh Thiển lại cảm thấy hứng thú hơn với những thử thách này.
Những ngày sau đó, Thư Thanh Thiển thường xuyên đắm mình trong biển đề. Mỗi lần làm xong bài kiểm tra, nàng đều có cảm giác thành công, cũng coi như là tìm được một niềm vui khác biệt.
Thành tích của Thư Thanh Thiển tiến bộ thần tốc, không chỉ khiến bạn bè ngưỡng mộ mà ngay cả thầy cô cũng đối xử với nàng tốt hơn. Nàng rõ ràng cảm thấy mình đã khác trước rất nhiều.
Tiếng chuông điện thoại reo lên, Mộ Diệc Thu cầm điện thoại lên xem rồi cúp máy. Kết quả là chuông lại reo lên ngay lập tức. Thư Thanh Thiển ngẩng đầu lên khỏi đống đề, hỏi: “Có chuyện gì vậy chị?”
“Không có gì đâu em.” Mộ Diệc Thu lại cúp máy một lần nữa, rồi tắt máy luôn.
Thấy màn hình điện thoại của Mộ Diệc Thu tối đen, Thư Thanh Thiển có chút lo lắng, hỏi: “Ai gọi vậy ạ? Làm vậy có sao không?”
Mộ Diệc Thu cất điện thoại vào cặp, tỏ vẻ không có gì, nói: “Thật sự không có gì đâu, em đừng lo. Chúng ta tiếp tục nhé.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-co-benh-quan-tay-chu/2985077/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.