Chiếc xe vừa dừng hẳn đã có người đến đón, có thể thấy an ninh ở đây rất nghiêm ngặt. Sau khi xác nhận danh tính, họ cung kính dẫn hai cô gái vào trong. “Hai vị tiểu thư, xin mời.”
Thư Thanh Thiển và Khương Vũ Mạt đi theo phía sau. Họ đi qua sảnh lớn lộng lẫy của khách sạn, rồi đi dọc theo hành lang đến một khu vườn, đi tiếp về phía trước là một bãi cỏ rộng. Tiếng đàn dương cầm du dương, thanh lịch vang vọng khắp không gian.
Nhìn thấy những ánh đèn lung linh và bóng người qua lại ở phía xa, Khương Vũ Mạt hơi lo lắng cho Thư Thanh Thiển. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên cô bạn đến một nơi như thế này, dễ mắc sai lầm. Khương Vũ Mạt cố tình hạ giọng nhắc nhở: “Hôm nay đến đây toàn là những người giàu có và quyền quý, quy tắc rất nhiều. Lát nữa cậu cứ đi theo tôi, đừng có đi lung tung biết không?”
Khương Vũ Mạt luôn nói thẳng, nếu gặp người nhạy cảm thì có thể hiểu nhầm là đang coi thường mình. Nhưng thực ra cô chỉ đơn thuần là đang quan tâm mà thôi.
Thực ra, sự lo lắng của Khương Vũ Mạt là thừa thãi. Đối với những tình huống như thế này, có lẽ sẽ rất lạ lẫm với người cũ, nhưng Thư Thanh Thiển đã từng là tổng giám đốc nên cô rất hiểu về những quy tắc trong giới thượng lưu.
May mắn là Thư Thanh Thiển cũng hiểu tính cách của cô bạn, vì vậy nàng không hề tức giận mà gật đầu đồng ý một cách ngoan ngoãn. Trên gương mặt nàng luôn nở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-co-benh-quan-tay-chu/2985078/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.