Từ Lị luôn có trực giác rất chuẩn. Nhìn thấy căn phòng đầy người mà chẳng ai nói gì cả, cô liền cảm thấy bầu không khí có gì đó rất vi diệu, nghĩ rằng nơi này không nên ở lâu. Vì vậy, không đợi Thư Thanh Thiển lên tiếng, cô đặt chìa khóa xe lên tủ ở cửa rồi xoay người rời đi.
Đúng lúc đó, Bạch Nhược Ngưng lên tiếng, “Cô cố ý lái xe đưa cô ấy về hả?”
Từ Lị mới để ý đến Bạch Nhược Ngưng. Cô từng gặp Bạch Nhược Ngưng một lần trong chương trình, hai người cũng coi như quen biết, vội vàng chào hỏi, “Chị Nhược Ngưng, hóa ra chị cũng ở đây.”
Bạch Nhược Ngưng cười nửa miệng nhìn Từ Lị, rồi quay sang Thư Thanh Thiển, lại nở nụ cười chế giễu quen thuộc, “Không ngờ cô và Từ Lị lại thân thiết đến vậy, đến giờ này còn đích thân đưa cô về.”
Thư Thanh Thiển đã hoàn toàn vô lực mà nhìn Bạch Nhược Ngưng, giải thích bằng giọng điệu yếu ớt, “Chúng tôi chỉ cùng đóng phim trong một đoàn, không thân quen gì đâu, cô đừng hiểu lầm.”
Bạch Nhược Ngưng nhìn Thư Thanh Thiển với ánh mắt nghi ngờ, bởi cô hiểu rõ tính cách của Tần Chân.
Từ Lị cũng gật đầu lia lịa, “Đúng vậy, tối nay tình cờ gặp tiền bối bị thương tay nên mới đưa tiền bối về.”
Nghe nói Thư Thanh Thiển bị thương, sắc mặt của Tạ Nhu lập tức lộ rõ vẻ lo lắng, cô bước đến bên cạnh Thư Thanh Thiển. Cảnh Tiêu vốn cũng rất lo lắng khi nghe tin này, muốn xem Thư Thanh Thiển bị thương thế nào, nhưng Tạ Nhu đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-co-benh-quan-tay-chu/2985099/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.