Khưu Mạn quay đầu về phía phát ra giọng nói, sự sợ hãi trong lòng dần lên nhưng không hiểu tại sao. Khưu Mạn nhếch môi, chỉ là một đứa trẻ vô hại, nó có thể làm gì được cô ta.
Nhưng, cô ta nhầm rồi!
"- Nhóc con, đây là chuyện người lớn, đi ra chỗ khác cho ta làm việc."
"- Vậy sao?" - Khóe môi Song Thiên nhếch lên, ánh mắt mang tà ý sâu đậm.
Cậu bước ra cửa mật đạo, lôi vào hai kẻ gác cửa, ném xuống sàn. Hai kẻ gác cửa máu me be bét, tay bị vặn ngược ra đằng sau, giữa trán là một lỗ sâu hoắm do bị bắn, miệng vẫn còn há to. Khưu Mạn giật mình, vẻ mặt luống cuống. Hai kẻ này được cô ta đào tạo đến tốt nhất, thế nhưng vẫn chết không toàn thây. Thế là thế nào?
"- Hảo bảo bối."
Ưu Lục cũng vừa kịp đến nơi, trên người hầu hết đều là vết chém, quần áo gần như rách hết. Là vì Khưu Mạn phòng bị kĩ càng, dùng những sát thủ bậc S để canh gác phong tỏa xung quanh, nhưng cuối cùng vẫn bị Ưu Lục giết sạch.
"- Cha, đến muộn." - Song Thiên nhìn Ưu Lục, rồi lại bĩu môi.
Khưu Mạn sợ hãi. Bảo bối? Cha? Cô ta lại nhìn về phía Song Song đang bị trói lơ lửng. Vậy không lẽ...
Song Thiên cười, ngạo mạn bắn ánh mắt ngập tràn sát khí về phía Khưu Mạn, tay đút trong túi quần rút ra một cây súng K8, hôn lên nòng súng một cái.
"- K8?" - Ưu Lục nheo mắt.
"- Là một sản phẩm do con chế tạo, đã được cải tiến lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-dai-sung/383100/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.