Cô muốn dọn ra ngoài…
Tạ Xiễn đang xắn tay áo thì chợt khựng lại, tay thả xuống, người hơi nghiêng dựa vào khung cửa.
“Dọn ra ngoài?” – Anh mắt anh khóa chặt vào Châu Mạt, lạnh lùng mà sắc bén. May mà Châu Mạt từng trải, cô đối diện với ánh nhìn ấy một cách điềm tĩnh.
Ông nội Tạ cau mày, liếc sang cô gái đang ngồi bên cạnh.
Cũng chẳng trách cô bé muốn từ bỏ tình cảm với Tạ Xiễn. Còn chưa ly hôn mà chồng mình đã tỏ ra như vậy, ai mà không sợ chứ?
Ông nội Tạ lên tiếng, giọng mang theo phần nghiêm nghị: “Con có ý kiến gì không?”
Dù hỏi vậy nhưng ông cũng chẳng thật sự định nghe theo ý kiến của Tạ Xiễn…
Tạ Xiễn vẫn nhìn chằm chằm vào cô gái đang ngồi rất vững vàng kia. Trong đầu anh chợt hiện lên hình ảnh năm năm trước, lúc bị ép buộc ký vào tờ giấy đăng ký kết hôn…
Cô gái ấy mặc một bộ đồ màu nâu, tóc buông xõa che trán, che cả ánh mắt, khi nhìn vào giấy đăng ký kết hôn lại cười rạng rỡ đến lạ…
Thậm chí còn vươn tay muốn ôm lấy cánh tay anh, nép sát vào vai anh.
Ánh mắt đầy toan tính của cô lúc đó, suốt đời anh không quên được.
Khi ánh nhìn của Tạ Xiễn như sắp xé toạc cổ họng Châu Mạt, cô cũng bắt đầu cảm thấy khó mà ngồi yên.
Tạ Xiễn khẽ nhếch môi, cười nhạt: “Không có ý kiến. Muốn đi thì đi.”
Dứt lời, anh xoay người bước ra phòng khách, rút một điếu thuốc từ trên bàn trà, châm lửa, lạnh nhạt nói: “Để con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-hang-ngay-cau-ly-hon/2752088/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.