🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vì muốn ly hôn, Châu Mạt thật sự đã dốc hết toàn lực. Cô đem tất cả khả năng diễn xuất mà mình có, nước mắt giàn giụa trên khuôn mặt, vừa thuyết phục ông nội Tạ, cũng vừa như đang tự thuyết phục chính mình.

Ông nội Tạ đặt điện thoại xuống, nhẹ nhàng vuốt mái tóc Châu Mạt, giọng điệu đầy vỗ về: “Đừng khóc nữa… nói cho ông biết chuyện gì xảy ra nào? Sao lại đột nhiên thích người khác?”

Châu Mạt nghẹn ngào, thành thật nói: “Chỉ là… thích rồi, không cần lý do gì cả, con muốn ly hôn.”

“…Vậy con thích ai?” ông nội Tạ hỏi tiếp, “Phải nói cho ông biết chứ.”

Thích ai ư? Thích bản thân mình. Câu trả lời vang lên trong lòng Châu Mạt, nhưng lời nói ra lại là: “Bây giờ con vẫn còn đang trong cuộc hôn nhân này, nếu con nói ra thì sẽ giống như đang phản bội vậy… nhưng thật sự con với Tạ Xiễn đã đi đến điểm kết thúc rồi.”

Ông nội Tạ không nói gì.

Ông nhẹ nhàng vỗ vai Châu Mạt, từng nhịp đều đặn.

“Ông ơi.” Châu Mạt ngẩng khuôn mặt đẫm nước mắt lên, nhìn thẳng vào mắt ông nội Tạ, “Ông hãy đồng ý với con, được không?”

Sao chuyện ly hôn lại khó khăn đến thế chứ?

Thở dài…

Ông nội Tạ cúi đầu nhìn cô, nét mặt cứng rắn, thường ngày vốn đã có phần nghiêm nghị. Giờ phút này, ông không còn nụ cười nữa, chỉ chăm chú nhìn Châu Mạt.

Khoảnh khắc ấy…

Cảm giác như cả ngọn núi Thái Sơn đổ ập xuống, khiến nước mắt Châu Mạt cũng phải nuốt ngược trở lại. Trước đây, nguyên chủ đã ép buộc ông nội Tạ phải chấp nhận cuộc hôn nhân này, bắt Tạ Xiễn cưới cô, khiến mối quan hệ giữa ông cháu rạn nứt suốt năm năm. Giờ đây, Châu Mạt lại tiếp tục muốn ép ly hôn.

Dù là ai, cũng không thể dễ chịu được.

Châu Mạt hơi bối rối, cô đưa tay tìm hộp khăn giấy.

Lục lọi mãi không thấy, cô bặm môi. Ông nội Tạ thấy vậy thì đưa tay lấy giúp, giọng dịu dàng: “Muốn ly hôn thì… đợi Tạ Xiễn về đã.”

Châu Mạt nào dám trái lời, vội thu lại nước mắt, gật đầu: “Vâng ạ.”

Tạ Xiễn đã ra nước ngoài.

Ông nội Tạ giữ Châu Mạt lại, muốn cô ở cùng để trò chuyện với ông cho đỡ buồn. Châu Mạt đành phải đồng ý. Ăn tối xong, cô cùng ông tản bộ trong sân.

Nghe ông kể lại những chuyện lúc còn trong quân ngũ, Châu Mạt ở bên nghe say mê. 

Khi trở vào nhà, Thành Anh nhắn tin cho Châu Mạt: [Em đang dính tin đồn với Tiêu Chân đấy.]

Châu Mạt sững người một giây: [Tin đồn gì chứ? Em và anh ấy có thân đâu.]

Thành Anh gửi ngay một bài chia sẻ trên Weibo.

Rồi kèm theo một câu: [Chồng em chắc tức chết luôn rồi nhỉ?]

Châu Mạt đáp: […Chồng em còn đang học mẫu giáo.]

Thành Anh có lẽ nhớ đến việc Châu Mạt từng nói cô và Tạ Xiễn chỉ là cặp vợ chồng đang chuẩn ly hôn, nên ngừng lại một chút rồi nhắn lại: [Ồ, vậy thì em cứ ly hôn xong rồi chờ chồng còn đang học mẫu giáo lớn lên đi ha.]

Châu Mạt không trả lời, cô bấm vào đường link Weibo.

Và ngay lập tức thấy cái tên mình đang leo top tìm kiếm.

#Tiêu Chân chủ động thêm bạn WeChat với Châu Mạt#

Hiện tại danh tiếng của Châu Mạt khá tệ, kiểu người chưa chính thức ra mắt nhưng đã bị “ném đá” một vòng rồi. Vì thế mà những bài top đầu trong tìm kiếm đều là:

#Tiêu Chân chủ động thêm bạn WeChat với Châu Mạt# — Chắc chắn là cô ta mua hot search rồi.

#Tiêu Chân chủ động thêm bạn WeChat với Châu Mạt# — Trời ơi, lại là Châu Mạt à? Dạo này thấy cô ta xuất hiện nhiều quá đấy.

#Tiêu Chân chủ động thêm bạn WeChat với Châu Mạt# — Rõ ràng là người xấu luôn thích gây chuyện.

#Tiêu Chân chủ động thêm bạn WeChat với Châu Mạt# — Làm gì có chuyện nam thần chủ động thêm cô ta, tài khoản đăng bài kia là clone mà, chắc chắn là clone của Châu Mạt luôn ấy.

#Tiêu Chân chủ động thêm bạn WeChat với Châu Mạt# — Trời ạ, tôi còn nhớ rõ Châu Mạt từng mắng chị Tây nhà chúng tôi cơ mà.

#Tiêu Chân chủ động thêm bạn WeChat với Châu Mạt# — Hừ, thời buổi này ai cũng có thể lên hot search. Cô ta là cái thá gì chứ, lại dám nói Tiêu Chân chủ động thêm cô ta WeChat?

Tại sao mọi người lại biết chuyện Tiêu Chân chủ động thêm WeChat của Châu Mạt? Sau khi lướt qua một vòng, Châu Mạt cũng đã hiểu nguyên nhân. Hóa ra có một tài khoản phụ, đích thực là clone, đã đăng lên Weibo một dòng thế này: [A a a a, chẳng lẽ Tiêu nhà tôi gặp được chân ái rồi sao? Đây là lần đầu tiên tôi thấy anh ấy chủ động xin WeChat của một cô gái đó!]

Ngay sau đó, người duy nhất theo dõi tài khoản đó để lại bình luận: [Anh ấy xin WeChat của ai vậy?]

Nick clone ấy trả lời: [Châu Mạt, một diễn viên có diễn xuất rất tốt.]

Nhưng rất nhanh sau đó, người đăng cảm thấy có điều gì đó không ổn, liền xóa câu trả lời. Tuy nhiên, đã có người chụp lại màn hình, và thế là từ đó, cái tên Châu Mạt lại lên hot search.

Châu Mạt xem xong, chỉ biết cười khổ, bất lực đến mức buồn cười.

Tài khoản đó rõ ràng là người trong phòng hóa trang, nhưng lại có cảm giác như là sói đội lốt cừu.

Chẳng lẽ là cố ý hãm hại cô?

Thành Anh lại nhắn tiếp: “Thời gian này tốt nhất đừng ra ngoài. Vụ fan của Đỗ Liên Tây còn chưa lắng xuống, giờ lại dính thêm Tiêu Chân. Fan của Tiêu Chân còn đáng sợ hơn nhiều…”

Châu Mạt đáp: [Em biết rồi, em sẽ không ra ngoài đâu.]

Vừa nhắn xong với Thành Anh thì có một lời mời kết bạn mới. Châu Mạt mở ra xem, là một trợ lý trong phòng hóa trang.

Tên là Lục Lục. Cô ấy khóc lóc nhắn: [Châu Mạt, xin lỗi chị. Tài khoản Weibo đó là của em. Em không cố ý đâu… Em xin lỗi chị.]

Châu Mạt chấp nhận lời mời. Cô còn nhớ Lục Lục, luôn theo sát bên cạnh Viên Tử, là một cô gái khá đơn thuần. Châu Mạt suy nghĩ một chút, định nhắn lại cho cô. Thật lòng mà nói, tổn thương lần này là thật sự.

Ngay lúc đó…

Thành Anh lại gửi thêm một bài Weibo.

Châu Mạt bấm vào xem.

Cả người cô như chết lặng.

Người ta đã chụp được ảnh Tiêu Chân đứng trước cửa khách sạn nơi cô ở, trên tay anh còn cầm thuốc và đồ ăn. Thậm chí còn có cả ảnh cô mở cửa.

Chỉ hai tấm hình thôi, cũng đủ để người ta hiểu lầm.

#Tiêu Chân Lên Phòng Châu Mạt# — Trông thế kia, chẳng hiểu làm sao lại câu được thầy Tiêu.

#Tiêu Chân Lên Phòng Châu Mạt# — A a a a, tôi không tin, tôi không tin, thầy Tiêu sao có thể có quan hệ gì với cô ta được?

#Tiêu Chân Lên Phòng Châu Mạt# — Chắc chắn là Châu Mạt quyến rũ anh ấy! Không thể nào anh Tiêu lại có gu mặn đến vậy!

#Châu Mạt Đã Kết Hôn# — Vãi thật, cô ta đã kết hôn rồi à???

#Châu Mạt Đã Kết Hôn# — Trời ơi! Đã kết hôn rồi mà còn dây dưa mờ ám với thầy Tiêu? Tôi cạn lời luôn!

#Châu Mạt Đã Kết Hôn# — A a a a, thứ rác rưởi này thật sự quá đê tiện rồi!

#Châu Mạt Đã Kết Hôn# — Có thể bảo cô ta đi chết được không?

#Châu Mạt Đã Kết Hôn# — Bảo cô ta chết đi, chết đi, chết đi…

Chuyện ban đầu chỉ là một cái thêm Wechat, vậy mà giờ đây đã biến thành: [Châu Mạt đã có chồng nhưng vẫn dụ dỗ nam thần của bọn họ].

#Châu Mạt Đã Kết Hôn# — Có thể bắt cô ta rút khỏi giới giải trí không? Cái loại người này cũng có thể làm diễn viên sao?

#Châu Mạt Đã Kết Hôn# — A a a a, nghe tin nội bộ nói vai chính phim Hoàng Thái Hậu là của cô ta? Không biết đã phải lên giường với bao nhiêu người mới có được vai ấy?

#Châu Mạt Đã Kết Hôn# — Trời ạ, chồng cô ta chắc mọc cả chục cái sừng trên đầu mất…

#Châu Mạt Đã Kết Hôn# — Nếu tôi là chồng cô ta, tôi sẽ giết chết cô ta!

#Châu Mạt Đã Kết Hôn# — A a a, chồng của Châu Mạt là ai vậy? Ha ha, không biết khi thấy vợ mình như vậy thì cảm giác thế nào?

Những lời bình luận trên mạng thật sự độc địa. Đã rất lâu rồi Châu Mạt chưa từng thấy những bình luận ác độc đến thế. Nhưng các từ khóa liên quan đến cô cứ như lửa cháy rừng, gió xuân thổi lại bùng lên, giống như có ai đó đang điều khiển bảng hot search vậy.

Tim Châu Mạt bắt đầu đập nhanh, không rõ là do hoảng sợ hay xúc động.

Còn Thành Anh thì thật sự đã hoảng loạn. Cô ấy gọi điện đến, vừa bắt máy đã nói: “Tiêu rồi, rõ ràng chị đã cho người xử lý hot search rồi, mà nó cứ bị đẩy lên. Giờ cấp trên trong công ty rất không hài lòng với em. Hơn nữa, bên đoàn phim Hoàng Thái Hậu cũng vừa gọi điện tới.”

Châu Mạt vừa nghe đến đó đã vô thức ngồi bật dậy: “Họ nói gì vậy?”

Cô rất thích vai diễn trong Hoàng Thái Hậu. Tử Tây đã bị Tạ Xiễn làm cho rối tung, nhưng cô vẫn tự an ủi rằng ít nhất còn có Hoàng Thái Hậu. Cô cần phải đứng vững trong giới giải trí, cần kiếm tiền, cần độc lập. Và tất cả đều cần một bộ phim để làm điểm tựa.

Giọng Thành Anh không mấy dễ nghe: “Họ đang tìm cách liên hệ với nhà đầu tư… định thay vai diễn của em.”

Mẹ.  

Kiếp.  

Thật.

Châu Mạt nghiến răng, hỏi: “Có tìm được là ai đang cố tình bôi xấu em không?”

Cô cần phải phản công lại.

Thành Anh bất lực đáp: “Đang tìm rồi… nhưng đâu dễ vậy chứ, công ty của mình không thể so với mấy công ty lớn được.”

Mộc Bản, công ty hiện tại của cô, vừa mới thành lập, quy mô lại quá nhỏ. Hiện tại, còn có người trong nội bộ công ty đòi giải trừ hợp đồng với Châu Mạt.

Cô chưa kịp quay xong một bộ phim nào, chưa kiếm được đồng nào, mà rắc rối thì đã đầy đầu. Hơn nữa, với gương mặt như vậy, gần như chẳng ai tin cô có thể nổi tiếng.

Những lời Thành Anh nói khiến Châu Mạt lặng thinh. Cô nhận ra mình ở thế giới này không một con bài trong tay, chẳng có lấy một cơ hội phản kháng. Cũng giống như cô của kiếp trước, lúc còn chưa nổi tiếng, cũng từng tuyệt vọng và đơn độc như vậy…

Châu Mạt ngập ngừng hỏi: “Nếu mọi chuyện căng quá… chị sẽ… bỏ rơi em sao?”

Lúc này cô mới nhận ra, ở thế giới này, người duy nhất cô có thể coi là bạn… chỉ có Thành Anh.

Thành Anh khựng lại, im lặng trong giây lát.

Châu Mạt khẽ thở dài, trong lòng cũng đã hiểu ra câu trả lời.

Đúng lúc ấy…

Thành Anh bất đắc dĩ hỏi: “Chị chỉ muốn biết… rốt cuộc mối quan hệ giữa em và chồng em… tệ đến mức nào vậy?”

Châu Mạt sững người, rồi ấp úng đáp: “Rất… rất tệ.”

Thành Anh: “Thật á? Thế sao anh ta còn cưỡng hôn em?”

Châu Mạt: “…”

Trụ sở của Hằng Viễn Tài Chính tại phố Wall.

Qua lớp kính trong suốt có thể nhìn thấy một nhóm người đang họp trong phòng hội nghị, người da trắng và da đen gần đều có. Ở vị trí trung tâm là một người đàn ông gốc Hoa.

Anh đeo đồng hồ nơi cổ tay, dựa nhẹ vào bàn, lắng nghe những gì người đàn ông đối diện nói.

Giọng anh trầm thấp, trả lời từng câu hỏi một cách chắc nịch.

Người đàn ông trẻ tuổi, gương mặt cương nghị, ánh mắt sắc lạnh như loài sói, khí thế không hề kém cạnh bất kỳ ai trong phòng, dù họ đều là người bản xứ cao lớn. Khi cuộc họp kết thúc, Tạ Xiễn đứng dậy bắt tay đối tác: “Hợp tác vui vẻ.”

Vu Quyền chỉnh lại kính mắt, bước theo sau Tạ Xiễn ra khỏi phòng họp. Vừa ra đến hành lang, anh mới bật điện thoại.

Số riêng của Tạ Xiễn, có đến mấy cuộc gọi nhỡ liên tục hiện lên. Vu Quyền đưa điện thoại tới: “Là bên sản xuất phim Hoàng Thái Hậu gọi đến.”

Tạ Xiễn liếc nhìn màn hình, bước vào văn phòng rộng rãi, rồi mới nhận máy và gọi lại.

Điện thoại vừa kết nối, bên kia đầu dây, giọng của nhà sản xuất đã mang theo cả tiếng khóc lẫn sự gấp gáp: “Tạ tổng! Cuối cùng cũng gọi lại rồi! Tôi thực sự hết cách rồi, không biết anh có xem Weibo chưa… giờ danh tiếng của Châu Mạt thật sự không ổn. Tôi đang gánh áp lực rất lớn, nhưng cũng không ngăn nổi yêu cầu từ các nhà đầu tư khác. Họ muốn gạch tên cô ấy khỏi dự án.”

“Cái cô Châu Mạt đó, chưa kịp ra mắt chính thức, chưa có lấy một tác phẩm nào mà đã bị bôi xấu đến mức này… Tôi thấy con đường của cô ta coi như chấm dứt rồi. Tạ tổng, anh và cô ấy… là quan hệ gì vậy? Chẳng lẽ bị người ta…”

“Cô ấy là vợ tôi.”

“…Hả?”

Hai chữ “sai bảo” còn chưa kịp thốt ra thì đã bị câu nói lạnh lùng kia cắt ngang. Đầu dây bên kia lặng đi một lúc, rồi chỉ nghe thấy ‘rầm’ một tiếng, có vẻ như ai đó vừa đánh rơi thứ gì đó xuống đất.

Tạ Xiễn hạ giọng, giọng nói vẫn đầy áp lực: “Còn vấn đề gì nữa không? Vẫn định loại cô ấy ra à?”

Nhà sản xuất bên kia: “…Không, không dám! Tôi, tôi sẽ đi nói chuyện lại với các nhà đầu tư! Chỉ là…Tạ tổng, vợ anh…anh nhớ trông chừng cho kỹ nhé… Không thì…mọc sừng đấy ạ.”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.