"Linh Khu sao! Ngươi nghĩ dùng cái này có thể làm ta sợ sao? Thân thể ngươi có thể sử dụng nó sao?" Diêm Minh cười khinh miệt.
"Cứ thử xem rồi sẽ biết!" Tiết Tình cũng cười, nàng không hề sợ hãi, nàng sao có thể thấy sợ hãi, trong lòng nàng chính là Linh Khu kiếm phổ, hơn nữa nàng đã hứa với Lưu Huỳnh là sẽ đi cùng hắn trên nốt đoạn đường còn lại. "Ngươi cho rằng ta lại là cái bóng tham sống sợ chết sao? Ngươi sai lầm rồi, ta sống rất vui vẻ, cảm thấy thế nào, ta không có ngươi cũng có thể sống rất vui vẻ ngươi cảm thấy không vui sao?"
Quả thật tâm tình Diêm Minh không thể nói là tốt, một người phụ nữ phản bội hắn, một người phụ nữ mà hắn không thể nắm giữ, một người phụ nữ mà hắn đã phán tội tử hình mà vẫn có thể sống đến ngày hôm nay, hiện tại hắn đối với nàng chỉ còn lại phiền toái và căm tức, hắn đã có thói quen là nắm giữ mọi vật trong tay, hiện tại hắn đang nắm giữ hoang mạc trong tay, tương lai hắn cũng muốn thu thập Trung Nguyên vào trong túi vậy thì làm sao có thể để một người thoát khỏi lòng bàn tay hắn, cảm giác bất an này tạo cho hắn ham muốn kích thích giết người.
"Ngươi sống rất vui vẻ sao? Vậy ta sẽ để cho ngươi chết cũng được vui vẻ." Diêm Minh lạnh lùng nói, Tiết Tình có thể cảm giác được nội lực âm trầm của hắn, đó cũng là nguyên nhân hắn có thể bành trướng như vậy, nội lực nhanh chóng tập trung đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-la-vo-toi/52639/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.