Rớt xuống sông cùng Thẩm Minh là một chiếc xe trống.
Buổi tối Thẩm Ám có khách, có uống chút rượu vào người.
Tài xế của anh đột nhiên có việc trong nhà nên anh cho cậu ta đi về trước.
Sau khi bữa tiệc kết thúc, mọi người đều đã đi về, Thẩm Ám chỉ có thể chờ trợ lý Từ tới đón mình.
Anh nhìn thời gian thấy còn sớm, chống tay lên trán nhắm mắt lại, vốn chỉ định chợp mắt một lát thôi, vậy mà không biết lại ngủ mất từ lúc nào.
Khi tỉnh lại thì đã là một tiếng sau.
Điện thoại không biết bị anh tắt tiếng lúc nào, có vài cuộc gọi nhỡ từ nhóc Từ anh đều không nghe thấy.
Thẩm Ám ẩn ẩn cảm thấy không ổn nhưng cũng không có nghĩ nhiều.
Mở ra tin nhắn của Vân Yên, vừa liếc mắt một đã vô ý thức nhếch khóe môi lên, anh còn đang định trả lời.
Cửa phòng riêng đã rầm một cái bị đẩy ra.
Nhóc Từ chật vật khom lưng, hai tay chống lên đầu gối thở hổn hển, vẻ mặt bị dọa hết hồn : “Chủ, chủ, chủ tịch Thẩm……xe……xe bị đâm xuống……”
______
Trên đường Thẩm Ám có gọi điện thoại cho Vân Yên nhưng người nhận lại là Lương Chi hoa.
Lương Chi Hoa nói Vân Yên bỗng nhiên không biết bị làm sao mà nhất định phải đi tới sông Nam.
Lúc này trời đã tối rồi, đường lại xa như vậy, một thân gái như Vân Yên đi làm cho người khác rất lo lắng, vừa vặn cháu trai của bà trở về nên bà đã bảo Nhiếp Tư Thụ đưa Vân Yên đi.
Còn nói bóng nói gió hỏi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-muon-ly-hon/492671/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.