Một tràng uy hiếp hung hăng khiến Phong Khởi khựng lại, thậm chí vén rèm bước vào trong, đi thẳng ra sau bình phong.
“Lâm Táp Táp! Nếu ngươi dám động đến sư tỷ, ta thề sẽ không tiếc bất cứ giá nào để hủy diệt cả Vân Ẩn Tông!” Phong Khởi mặt đầy sát khí lao vào, nếu không phải bị trận pháp ngăn lại, hôm nay hắn đã ra tay gi ết chết nàng.
Lâm Táp Táp làm ra vẻ sợ hãi, nhẹ nhàng vỗ ngực, khoác trên người chỉ là chiếc váy ngủ trắng mỏng, tựa lười biếng trên ghế mỹ nhân, giọng điệu đầy châm biếm: “Nếu ta là Lạc Thủy Vi, chắc hẳn đã cảm động đến chết bởi sự bảo vệ của ngươi rồi đấy.”
Không tiếc mọi giá để hủy Vân Ẩn Tông?
Phải biết rằng, ngoài Chiêu Thánh Cung – nơi đạo quân cư ngụ, thì Vân Ẩn Tông là thế lực mạnh nhất phía Đông, tuyên chiến với Vân Ẩn Tông chẳng khác nào chống lại cả giới tu chân.
“Chỉ là, ngươi si tình như thế, chưa chắc Lạc Thủy Vi đã biết ơn đâu.”
Sắc mặt Phong Khởi khựng lại, không nhịn được nhớ đến bóng lưng của Lạc Thủy Vi khi nàng chạy về phía Hạ Lan Lăng, giọng nói càng thêm lạnh lẽo: “Không cần ngươi lo.”
Lâm Táp Táp tặc lưỡi, “Ta vốn chẳng muốn xen vào, nhưng tiếc là Lạc Thủy Vi lại cản đường ta.”
Nếu là trước kia, Lâm Táp Táp chẳng thèm dây dưa nói nhiều với Phong Khởi như thế. Hắn dám trưng mặt lạnh với nàng, nàng liền sai người đánh hắn gần chết. Nhưng giờ thì khác — nhiệm vụ nàng đang gánh quá khó, một mình nàng khó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-phan-dien-lai-lam-sup-do-cot-truyen-roi/2716483/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.