Đột nhiên, có một đạo linh phù xé gió bay vào rừng, bị Hạ Lan Lăng giơ tay chộp lấy. Từ linh phù truyền ra tiếng Lạc Thủy Vi khóc nức nở: “Lăng sư huynh, cứu mạng…”
Lạc Thủy Vi gặp chuyện rồi.
Lâm Táp Táp khẽ nhíu mày, cùng Hạ Lan Lăng lập tức phi thân rời khỏi rừng, hướng về tiểu viện của Phong Khởi.
Khi hai người đến nơi, Phong Khởi đã bị thương, ma khí hỗn loạn khắp viện, còn Lạc Thủy Vi thì đang ôm lấy hắn.
Trông thấy Hạ Lan Lăng xuất hiện, nàng ta lập tức buông Phong Khởi ra, nức nở nhào về phía trước muốn nhào vào lòng hắn, song lại bị Lâm Táp Táp đưa tay chặn lại.
“Sư huynh…” Lạc Thủy Vi rưng rưng nước mắt, ánh mắt đẫm lệ, không thể lại gần nên đành đứng xa nhìn hắn, giọng nghẹn ngào đầy ủy khuất: “Cuối cùng... huynh cũng đến rồi…”
Hạ Lan Lăng đã thay y phục sạch sẽ, lúc này, hắn bình thản, dung nhan thanh nhã, hoàn toàn không hề có chút dấu vết của việc vừa trải qua việc đoạt thể, trọng thương, hay bị Lâm Táp Táp đánh đập. Hắn tựa như vừa từ trong quan lâu bước ra, chẳng hay biết gì về mọi chuyện bên ngoài. Hắn mở miệng, thanh âm nhẹ nhàng, hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
Lạc Thủy Vi nhìn lên không trung, ánh mắt đầy lo sợ, run rẩy nói: “Là... là Ma Tôn.”
Là Ma Tôn Câu Tương đêm khuya xâm nhập vào Vân Ẩn Tông, không biết vì lý do gì mà vào được tiểu viện của Phong Khởi, vô tình chạm phải pháp trận phong ấn ma khí của tông môn, khiến cho Phong Linh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-phan-dien-lai-lam-sup-do-cot-truyen-roi/2716491/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.