Lại ngồi một lúc trong phòng của hắn, Lâm Táp Táp thấy sắc mặt hắn tái nhợt và có vẻ yếu ớt, liền chủ động nói: “Để ta giúp huynh trị thương nhé?”
Hạ Lan Lăng lạnh lùng từ chối: “Không cần.”
Lâm Táp Táp coi như không nghe thấy, từ trong túi trữ đồ lấy ra cuốn sách y học, nàng lật vài trang thử vận dụng linh lực, “Hôm nay thử bộ này xem.”
Trong môn phái Vân Ẩn có một dược đường nhỏ, đây là nơi mỗi ngày mẫu thân của Lâm Táp Táp đều đến khi còn ở trong môn. Bên trong chứa rất nhiều sách y học và thảo dược. Cuốn sách y học này chính là một trong những cuốn Lâm Táp Táp lấy từ dược đường, do mẫu thân nàng tự viết, mỗi khi nhớ mẫu thân nàng đều lật xem một chút, thời gian lâu dần, nàng đã thuộc lòng những nội dung trong đó.
Ghi nhớ, không đồng nghĩa với việc biết vận dụng, nhưng Lâm Táp Táp tựa hồ thực sự có thiên phú trong phương diện này, thử mấy lần đều thành công. Nàng cảm nhận được luồng khí hỗn loạn trong người dần dần được xoa dịu, đến cả Hạ Lan Lăng cũng không khỏi liếc nhìn nàng thêm vài phần.
“Muội từng học qua sao?” Dù là hắn, không có căn cơ cũng không thể chỉ nhìn qua y thư là thi triển được thuật trị thương.
Lâm Táp Táp khẽ liếm đôi môi mỏng có phần khô khốc, linh thuật nơi đầu ngón tay không ngừng vận chuyển. Được Hạ Lan Lăng khẳng định, nàng liền truyền thêm linh lực vào vết thương của hắn, có chút đắc ý nói: “Đã bảo rồi mà, bản cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-phan-dien-lai-lam-sup-do-cot-truyen-roi/2716499/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.