Chính bởi vậy mà Vân Ẩn Tông rơi vào thế bế tắc.
Khi Lâm Táp Táp biết được chuyện này, nàng chỉ dùng một câu để mô tả cuộc chiến tranh ghế Tông chủ lần này: Tông to, việc nhiều, người dở mà mắt lại cao.
Một tông môn lớn như vậy, là do Lâm Phù Phong từng bước xây dựng mới vươn lên được vị trí đầu bảng trong bốn đại tông môn của giới tu tiên. Thế thì, vì sao Vân Ẩn Tông có thể chiếm được vị trí đó, đám trưởng lão kia lại chẳng ai tự thấy rõ sao?
Chẳng lẽ là vì trong tông có quá nhiều thiên tài ư?
Không phải, là vì Vân Ẩn Tông có Lâm Phù Phong. Ngoài danh xưng "Kiếm Thần đương thời", y còn là tu sĩ có tu vi đứng thứ hai trong toàn giới tu chân. Nếu không nhờ y, Vân Ẩn Tông đừng nói là đứng đầu Tứ đại tông môn, đến cái danh hiệu Tứ đại tông còn chưa chắc chen chân nổi.
Nói ra thì cũng đủ bi ai, chỉ đến khi Lâm Phù Phong ngã xuống, bọn họ mới nhận ra trong tông căn bản chẳng có mấy người đủ tư cách ra mặt. Dù tổng thể thực lực của Vân Ẩn Tông không yếu, nhưng lại thiếu hoàn toàn tu sĩ đỉnh cấp, số đệ tử đạt tới Nguyên Anh đã hiếm thấy, huống chi là Hóa Thần, hay cao hơn nữa.
“Thôi, mặc kệ bọn họ đi.” Lâm Táp Táp nhìn rất thoáng.
Chỉ cần lửa chưa bén đến người nàng, tông môn có nổi có chìm thế nào, nàng cũng chẳng màng, chỉ tập trung tu hành của bản thân.
Hôm ấy, nàng dọn dẹp tâm tình, mang theo một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-phan-dien-lai-lam-sup-do-cot-truyen-roi/2716559/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.