Thẩm Chung không ngừng gọi điện tới, khiến Tô Lê cảm thấy phiền lòng, cô liền để điện thoại chế độ im lặng và vứt nó lại trên bàn trà.
Chẳng mấy chốc, cô đã quên ngay sự cố nhỏ không vui đó, tiếp tục tận hưởng khoảng thời gian cuối tuần cùng Thẩm Mặc.
Tối hôm đó, sau khi hai người xem xong một bộ phim kinh điển, họ dựa sát vào nhau và trở về phòng ngủ.
Qua khóe mắt, Tô Lê thấy màn hình điện thoại của Thẩm Mặc sáng lên với mấy cuộc gọi nhỡ, cuối cùng cô cũng nhớ ra chuyện này và nói: “Lúc chị tắm, cha gọi điện, em đã nghe giúp rồi.”
“Ừm.” Thẩm Mặc bình thản đáp một tiếng, rồi lập tức tắt điện thoại và đặt lên tủ đầu giường để sạc.
Tô Lê thấy phản ứng của cô ấy rất khó hiểu: “Chị không tò mò xem ông ấy đã nói gì à?"
Thẩm Mặc lắc đầu: “Không quan trọng."
Cô suy nghĩ một chút, rồi nói thêm: “Lần sau nếu thấy cha gọi thì cứ phớt lờ là được.”
Tô Lê cười: “Như vậy có bất lịch sự không?"
“Không đâu.” Thẩm Mặc bình thản trả lời, “Chị vẫn hay làm vậy mà.”
Tô Lê bật cười thành tiếng.
Cô vẫy tay gọi: “Giường ấm rồi ~Thẩm tổng lên đây nào"
Thẩm Mặc liếc nhìn ra ngoài cửa sổ: “Giờ là mùa hè, không cần ấm giường đâu.”
“Vậy Thẩm tổng có định ngủ không nào?” Tô Lê cười rạng rỡ, vỗ nhẹ lên giường, phát ra tiếng “bộp bộp”.
Thẩm Mặc rất thành thật, cô bước lại gần và nhanh chóng nằm vào lòng Tô Lê, phát ra tiếng thở mãn nguyện như một chú mèo con.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-phao-hoi-a-quyet-dinh-dinh-cong/1184110/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.