🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
1.

“Quận vương điện hạ, lần này hồi kinh, ngài có muốn đưa Từ cô nương theo không?”

Dưới ánh trăng lạnh lẽo, phu quân ta, người lúc nào cũng ôn nhu nho nhã, chỉ thản nhiên đáp: “Lắm lời.”

Vài thuộc hạ lập tức cúi thấp đầu, không dám nhiều lời nữa.

Ta tận mắt chứng kiến cảnh này, vội đưa tay bịt miệng, không dám nhúc nhích.

Ta vốn là nữ phụ ác độc trong sách, để tránh xa nam nữ chính, không tiếc chạy đến tận vùng Vân Châu xa xôi mà ẩn cư.

Khó khăn lắm mới nhờ bán hương cao mà tích góp được chút bạc, mua về một nam nhân tuấn mỹ, thân thủ cường tráng…

Nào ngờ, vị “phu quân” hằng đêm triền miên ân ái với ta, lại chính là người ta trốn không kịp, nam chính của câu chuyện này, Quận vương Lan Hoài, Phó Chỉ Xuyên.

Ta nhắm mắt, suýt nữa tự khóc vì chính sự ngu xuẩn của mình.

Lúc này, không biết từ khi nào, đám ám vệ áo đen đã lui ra ngoài.

Phó Chỉ Xuyên cởi áo ngoài, lặng lẽ trèo lên giường, một tay vòng qua ôm lấy ta vào lòng.

Hơi thở nóng rực phả lên cần cổ khiến ta rụt cổ lại, nghe thấy giọng cười trầm thấp của hắn:

“Oanh Oanh, ta nhớ nàng.”

Biết rõ không thể giả vờ ngủ tiếp, ta chỉ đành cứng ngắc giả bộ bị đánh thức:

“…Phu quân, bây giờ là canh mấy rồi?”

“Ngoài trời vẫn còn tối, Oanh Oanh cứ ngủ đi, những chuyện còn lại, giao cho ta là được.”

Dứt lời, hắn cúi xuống chặn lấy môi ta.

Cảm nhận được động tác không an phận của hắn, ta trợn tròn mắt.

Thể lực nam nhân này là vô tận sao? Sao lại nữa rồi?!

Trước vòng tay giam cầm của Phó Chỉ Xuyên, mọi sự giãy giụa của ta đều trở nên vô ích…

2

Giữa trưa hôm sau, ta mới mơ màng tỉnh giấc.

Những chuyện xảy ra đêm qua vẫn còn in sâu trong tâm trí, ta vừa xoa thắt lưng đau nhức vừa lẩm bẩm chửi rủa:

"Tốt lắm, Phó Chỉ Xuyên, ngươi giỏi lắm…!"

Nhưng ngay giây tiếp theo, cửa phòng bị đẩy ra, Phó Chỉ Xuyên bước vào, trên tay bưng một bát mì nóng hổi, hương thơm ngào ngạt lan tỏa khắp phòng.

Thấy ta tỉnh, hắn đặt bát mì lên bàn, sau đó cúi người ôm ta vào lòng, dịu dàng hôn lên chóp mũi ta.

"Oanh Oanh vừa nói gì thế?"

Hắn nhìn ta bằng ánh mắt ôn nhu, cưng chiều đến mức như thể có thể tan ra thành nước.

Nhưng nay ta đã biết thân phận của hắn, trong lòng không khỏi bối rối, chẳng biết nên đối diện thế nào.

Chỉ đành cúi đầu, lắp bắp đáp:

"Ta chỉ… chỉ đang nghĩ, không biết phu quân vừa đi đâu thôi."

Phó Chỉ Xuyên khẽ cong môi, cúi xuống bế bổng ta lên.

"Hôm qua nàng chẳng phải đã làm một ít hương cao, định mang đến thành Đông bán sao? Chân có còn đau không? Nếu không đau, lát nữa ta cùng nàng đi."

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.