Thẩm Nhược Giai không biết làm sao nhìn An Vũ Phong đang nằm trên giường.
Gương mặt cậu ta ửng hồng, hai mắt ướt át, trán rịn ra mồ hôi làm ướt mái tóc. Nhịp thở hỗn loạn, ngực phập phồng, môi hồng hơi hé mở, bộ dáng hiện tại trông sắc tình cực kì.
Thẩm Nhược Giai hơi đỏ mặt, trong lòng thét chói tai.
Vì sao ông trời lại cho cô gặp phải cảnh này?!
Cô nhìn đũng quần nhô cao lên của cậu rồi rất nhanh nhìn sang chỗ khác.
- Nhược Giai, khó chịu...- An Vũ Phong ủy khuất nắm lấy tay cô, dùng mặt cọ cọ lòng bàn tay cô, rồi cúi đầu vươn đầu lưỡi hồng nhạt liếm lòng bàn tay cô.
- Nóng...
Thẩm Nhược Giai : !
Cô hết cách bế An Vũ Phong đi vào phòng tắm, đặt cậu ta vào bồn tắm, vặn vòi nước, nước lạnh dội xuống lên người cậu ta, cả người cậu nháy mắt ướt sũng.
Bị nước lạnh dội bất ngờ như thế, An Vũ Phong hơi rùng mình nhưng cơn nóng đã bớt.
- Nhược Giai...- An Vũ Phong chớp mắt có vẻ vô tội đáng thương.
- Tỉnh hơn rồi? - Thẩm Nhược Giai hơi thở phào.
An Vũ Phong gật đầu, nhỏ giọng nói.
- ...Vẫn khó chịu.
Câu trả lời của cậu ta nằm trong dự liệu, cô biết nước lạnh chỉ áp chế nhất thời, vẫn phải giải quyết nhu cầu sinh lí.
Dựa theo kinh nghiệm đọc truyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-van-cot-truyen-da-tan-vo/372664/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.