Hiểu Linh cựa mình tỉnh giấc.
Đầu đau như búa bổ.
Cô thầm chửi thề số rượu ngày hôm qua uống vào… Hôm qua..
cô giật thót mình ngồi bật dậy kiểm tra.
Hiểu Linh thở phào nhẹ nhõm khi thấy nơi này là phòng làm việc của Du Nhiên.
Hóa ra hôm qua anh ấy đưa cô về đây.
Nhưng rốt cuộc sau khi cô ngất đi, chuyện gì đã xảy ra, Hiểu Linh
không hề có chút ký ức.
Cô nhìn lại bộ đồ đang mặc trên người: là đồ bệnh nhân sao? Du Nhiên thay cho cô? Hôm qua Hiểu Linh ướt từ đầu đến chân… nói vậy thì nội y cũng…Hai má cô thoáng chốc rực lửa.
Không đâu..
Du Nhiên mặc dù có chút vô lại nhưng sẽ không chiếm tiện nghi khi cô không có ý thức như vậy.
Anh ấy là bác sĩ
đấy.
Lúc đó hẳn là vội vã cứu chữa cho cô.
Tiếng cạch cửa khiến Hiểu Linh nhìn ra theo.
Du Nhiên đi vào mang theo hai hộp xốp nhỏ.
Vừa thấy cô, hắn mỉm cười:
- Em tỉnh rồi? Vừa vặn anh lấy đồ ăn sáng về.
Hôm nay căng tin bệnh viện làm món bánh khúc rất ngon, anh nghĩ là em sẽ thích.
Em thấy thế nào rồi?
Hiểu Linh đáp:
- Em đau đầu quá… cũng đau người nữa.
Em chỉ muốn nằm thôi.
Du Nhiên đặt đồ ăn xuống bàn rồi tiến lại xem xét tình hình Hiểu Linh một chút rồi đáp:
- Dậy làm vệ sinh cá nhân đi.
Bàn chải và khăn mặt đều là đồ mới anh chuẩn bị cho em.
Một lát ăn sáng xong, anh châm cứu cho là hết thôi.
Ngày hôm qua em uống quá nhiều.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-van-np-lam-sao-de-song/802866/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.