Phùng Thanh Thanh đỏ măt nhẹ giọng nói: “Tiểu nữ Phùng Thanh Thanh, gia phụ Phùng thái sư, là một trong những tú nữ túng tuyển.”
Nguyên Thần nghe vậy không khỏi vui sướng, vỗ tay liên tục, “Tốt tốt tốt, điệu múa này như chỉ có ở trên trời, nhân gian khó được, là Phùng thái sư dạy dỗ tốt! Người đâu, ban thưởng!”
Hoàng đế đã mở miệng khen ngợi, nên đủ loại quan lại cũng lập tức mỉm cười khen ngợi bài múa tuyệt diệu.
Hai mắt Phùng thái sư sáng lên, ông ta cố gắng không thể hiện sự vui sướng trên khuôn mặt rồi lập tức bước tới quỳ xuống, cung kính hành lễ, “Hoàng Thượng quá khen!”
Rồi sau đó xảy ra những chuyện gì Tô Quỳ cũng không muốn xem nữa. Bàn tay nhỏ linh hoạt gỡ một con cua đầy đặn, gắp lấy thịt cua rồi cần thận để vào một cái đĩa nhỏ.
Sau đó đẩy tới trước mặt lão phu nhân.
Lực chú ý của lão phu nhân vẫn ở trên người hai cha con Phùng gia. Bà hừ lạnh một tiếng, “Yêu nữ, quả nhiên giống hệt di nương của nàng ta!”
Tô Quỳ nghe xong âm thầm gật đầu, thật sự giống hệt Tứ di nương, tính cách gian trá, giỏi ngụy trang, nhiều mưu mô.
Nhưng cũng vì những điểm này mà cuối cùng nàng ta có thể ngồi lên vị trí Hoàng Hậu.
Ở cái triều đại này, tình cách như vậy cũng không có gì không tốt, chỉ tiếc ——
Hai người là hai mặt đối lập, trò hay đã mở màn, kiểu gì cũng phải đấu đến ngươi chết ta sống.
“Tổ mẫu, nếm thử món cua nhà thu này đi, cháu gái tự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-xuyen-nhanh-nam-than-lieu-nghien/1939852/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.