Cố Khinh Âm ngửi thấy mùi đàn hương thoang thoảng bay vào chóp mũi, thần trí mơ màng, hai gò má nóng bừng, câu nói bên tai vừa rồi lặp đi lặp lại trong lòng. Đến khi nàng phục hồi tinh thần lại, Thượng Quan Dung Khâm đã đứng cách xa ba bước, mỉm cười, ôn hòa nhìn nàng.
Cố Khinh Âm không dám nghĩ tiếp, tiếp tục đi theo Thượng Quan Dung về phía trước. Dọc đường đi, Thượng Quan Dung Khâm tóm tắt vài câu về thế cục trong triều, còn nàng chỉ im lặng lắng nghe. Là quan ngũ phẩm, thân tại quan trường, sao nàng có thể không hiểu rõ.
Thân là nữ quan, nàng vừa không giống những người hăng hái luồn cúi của tiền triều để từng bước lên chức, lại cũng không giống những nữ quan bình thường đến tầm thường cùng triều đại, không đạt được gì, thậm chí cam tâm tình nguyện trở thành đồ chơi chốn quan trường. Con đường làm quan của nàng cũng khá trôi chảy, công chính thanh liêm, làm việc cẩn trọng, hông thích luồn cúi. Chắc là do xuất thân, nên nàng cũng không mẫn cảm với quyền lực, được lên chức hay không cũng không để trong lòng, cũng không quá quan tâm đến đại sự trong triều.
Thượng Quan Dung Khâm lại hỏi về việc tuần tra lần này, nàng đáp từng câu vô cùng quy. Đến khi hai người đã đi khá xa, Thượng Quan Dung Khâm mới nói: "Tối nay làm phiền Cố đại nhân làm bạn nói chuyện, không còn sớm nữa, mau về thôi."
Cố Khinh Âm gật đầu, luôn duy trì khoảng cách ba bước sau lưng hắn. Quanh thân hắn như được lồng dưới ánh trăng, trông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-quan-van-su/55933/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.