Kỷ Trác Vân thở dốc, vội vàng hôn lên vầng trán nhẵn mịn, lướt xuống chóp mũi, lên má, lên môi Cố Khinh Âm. Quanh quẩn bên mũi nàng đều là hơi thở của hắn, có muốn tránh cũng không thể, tất cả dục vọng nàng vất vả đè nén đều bị kéo ra.
"Ưm... Ngài, đừng như vậy..." Sau khi cho hắn biết suy nghĩ trong lòng, nàng không thể kiên định cự tuyệt hắn giống như trước nữa, nhất là trong lúc đầu óc nàng ngày càng đặc quánh lại, thần chí không rõ ràng như giờ phút này.
Kỷ Trác Vân trầm giọng hỏi: "Đừng thế nào?" Bàn tay to của hắn lướt nhẹ trên người nàng, đi đến bộ ngực đầy đặn, nhào nắn sờ soạng một phen, "Như vậy?"
"A..." Thân thể mẫn cảm của Cố Khinh Âm không thể chống lại sự trêu chọc của hắn, nàng lập tức căng lưng lên.
"Khinh Âm..." Hắn cúi đầu than thở một tiếng, lại hôn lên cánh môi đỏ mọng của nàng.
Kỷ Trác Vân hôn vừa bá đạo vừa ôn nhu, trằn trọc mút lấy cánh môi non mềm của nàng. Hắn cạy mở răng nàng, xâm nhập vào bên trong khoang miệng, triền miên với lưỡi nàng, từ từ nhấm nháp nước bọt của nàng. Trong miệng hắn đều là hương vị trong veo của nàng, đồng thời cũng để hơi thở bá đạo của mình trong từng khe răng nàng.
Cố Khinh Âm mặc hắn tàn sát bừa bãi trong miệng mình. Trong đầu nàng hiện lên cảnh mấy tháng trước hắn cứu nàng, ôm nàng vào trong ngực. Dù lúc đó nàng không đủ tỉnh táo, nhưng vẫn nhớ mang máng dáng vẻ của hắn, đĩnh đạc, tuấn tú, lạnh lùng. Nàng vạn lần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-quan-van-su/55998/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.