"Ngươi nói xem?" Đôi môi hồng của Cố Khinh Âm như có như không chạm vào tai hắn, hơi thở hai người giao hòa, "Bản cung sợ nói ra tên hắn, ngươi sẽ lại ghen."
Sóng mắt của Minh Tiêu Hạc lưu chuyển, cũng không nghi hoặc với cách xưng hô của nàng, chỉ nhẹ giọng nói: "Ta là người hẹp hòi, nhất là đối với nàng."
Hắn kéo vòng eo mảnh khảnh của nàng áp sát vào bụng dưới mình, nửa thật nửa giả nói: "Ta sẽ đối tốt với nàng, nàng không thể chỉ nhìn ta được sao?"
Hắn biết lúc này Cố Khinh Âm chắc chắn không bình thường, nhưng cần gì phải để ý? Hắn chỉ muốn nếm thử tư vị của nàng thôi.
Cố Khinh Âm thế này cũng có kiểu tình thú khác. Hắn vốn là người tận tình, sao lại không biết cách tìm chút việc vui cho mình được chứ?
Trong sương phòng ở lầu hai đều đốt huân hương, không phải xuân dược mạnh mà chỉ là mê hương trợ hứng, ngửi lâu sẽ khiến người ta hoa mắt ù tai, sa vào nhục dục.
Tất nhiên đây cũng là chủ ý của Minh Tiêu Hạc. Trong mỗi gian phòng còn đặt thêm một bình rượu ngon và chút thức ăn cho đám quan chức thêm vui vẻ.
Hắn tốn nhiều công sức như vậy chỉ để có được thân thể Cố Khinh Âm và không muốn xảy ra chuyện bất trắc. Nhưng không ngờ nàng lại như hoàn toàn biến thành một người hoàn toàn khác thế này.
Nhưng chuyện này cũng chẳng ảnh hưởng gì, hắn chỉ cần có được nàng, được nhìn thấy dáng vẻ phóng đãng của nàng dưới thân mình thôi. Quá trình như thế nào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-quan-van-su/56089/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.