Sau khi xử lý xong vụ cô gái say rượu kia, hai người ngồi trong phòng thở hổn hển.
“Đều tại cậu, làm phí miếng cao dán chó vô cùng tinh khiết tự nhiên của tôi.” Khang Tịch nằm trêи giường, nghịch tóc khẽ sẵng giọng.
Quý Ưu Trạch nhìn nàng một cái, hỏi: “Cậu lấy thứ đồ chơi đó đâu ra vậy?”
“Một fan liên lạc cố gửi qua, bên trong còn có bức thư, là thuốc gia truyền tự tay cô ấy thừa kế công thức từ mẹ cô ấy. Nói là công hiệu thuốc khá tốt. Người sáng chế còn nói có thể so với Thiết Quải Lý*.” Khang Tịch nói rồi lấy cái hộp màu nâu từ trong túi xách ra. Sau khi mở ra bên trong lại không có gì, đoán chừng cái trước đó là cái cuối cùng.
*Một trong tám vị tiên của Đạo giáo, ông giúp giảm nhẹ nỗi phiền muộn của những nghèo khó, ốm đau, bệnh tật, bằng một loại thuốc đặc biệt lấy từ quả bầu của ông. Có hiệu quả nhanh chóng, diệt gọn tất cả các bệnh viện lớn.
“Cậu vừa lấy ra muốn dán chỗ nào? Cậu bị thương ở đâu?” Quý Ưu Trạch đột nhiên đứng lên hỏi.
“Không có gì, vừa rồi không cẩn thận bị té.”
“Té vào chỗ nào rồi?” Quý Ưu Trạch vội vàng quan sát toàn thân Khang Tịch từ trêи xuống dưới.
“Bắp chân bên phải.” Khang Tịch chớp mắt mấy cái.
“Để tôi xem xem.” Quý Ưu Trạch nói xong rồi vươn móng vuốt, chớp mắt đặt chân phải Khang Tịch lên hai chân mình, muốn kéo ống quần nàng lên.
“Không có gì to tát đâu, tôi có thứ khác.” Khang Tịch nói rồi kéo ống quần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-than-dung-phai-nu-than-kinh/1870195/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.