Tay Quý Ưu Trạch bị Khang Tịch xiết chặt, khóa trêи mặt đất, khoảng cách giữa hai người ngày càng gần. Quanh quẩn chóp mũi trêи người Khang Tịch vẫn còn sót lại mùi nước hoa Thanh Thiển, mùi vị đó rất quen thuộc, không hiểu sao làm người ta yên tâm.
Bởi vì biết được chuyện gì có thể xảy ra tiếp theo, cho nên tim đập từ nhẹ nhàng phập phồng dần dần thay đổi thành đập dữ dội.
Ngay cả lòng bàn tay, cũng có chút ẩm ướt.
“Cậu muốn làm gì?” Sau khi Quý Ưu Trạch hỏi xong, cắn môi âm thầm nguyền rủa bản thân đạo đức giả, trong trường hợp này, trêи phim hành động, hiệu dụng kϊƈɦ nổ vượt qua xa bất kỳ loại thuốc nổ nào.
Quả nhiên, Khang Tịch nghe xong, cười nhạt nói: “Ăn cậu.”
“Thịt mình dai, dính kẽ răng, cậu… cậu chuẩn bị sẵn tăm xỉa răng chưa? Biết đâu cậu ăn một hồi, phải xỉa một hồi…” Hô hấp của Quý Ưu Trạch trở nên có chút dồn dập.
“Vậy thì cứ hầm từ từ, chúng ta không vội.” Khang Tịch thấy hai gò má Quý Ưu Trạch đã sớm đỏ ửng một mảnh, như có đám mây hoàng hôn bốc lên, không nhịn được tiến lại gần bên tai Quý Ưu Trạch nhẹ giọng nói nhỏ.
Một câu mờ ám như vậy, làm cho sắc mặt của Quý Ưu Trạch ngày càng đỏ, càng làm cho người ta muốn cắn một cái.
Quý Ưu Trạch còn kì kèo muốn nói gì đó, nhưng Khang Tịch đột nhiên cúi đầu xuống, bịt kín đôi môi cô lại.
Đôi môi mềm mại bỗng phủ xuống, Quý Ưu Trạch cảm thấy như trái tim trật một nhịp.
Khang Tịch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-than-dung-phai-nu-than-kinh/1870267/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.