Lần đầu tiên được người ta làm loại chuyện xấu hổ này, Quý Ưu Trạch cảm thấy sau lúc ấy, suy nghĩ của mình bắt đầu trở nên có chút không bình thường.
Nói thí dụ như, có đôi khi nhìn thấy bàn tay trắng nõn nà của Khang Tịch, trong đầu cô sẽ lập tức hiện ra một số hình ảnh không thể nói được, làm sao cũng không vứt đi được. Sau đó, nhìn thấy tay của mình, cũng rất dễ xuất hiện một loại ý nghĩ áp đảo ai đó.
Kể từ khi Khang Tịch đi đến một vùng dân tộc thiểu số rất xinh đẹp nhưng khá xa, để lấy cảnh quay phim, đột nhiên Quý Ưu Trạch cảm thấy mình cô đơn.
Từ sáng đến tối, sau khi Quý Ưu Trạch hoàn thành phần diễn của một tác phẩm mới rồi về nhà, nhìn thấy căn phòng trống rỗng, thì không hiểu sao lại cảm thấy có chút ưu thương. Rõ ràng không phải là mãi mãi không gặp mặt, rõ ràng chỉ là xa nhau tạm thời mà thôi, nhưng cô cảm thấy giống như mình mất đi cả địa cầu.
Tuy rằng trước đây cô từng yêu Khang Tịch, nhưng không nghĩ rằng một ngày đêm không thấy mặt thì trong lòng hoảng loạn.
Chẳng lẽ nói, đúng là chỉ cần giữa hai người phát sinh quan hệ thân mật, thì thực sự sẽ có thay đổi lớn như vậy sao?
Quý Ưu Trạch suy nghĩ một chút, rồi sang nhà Khang Tịch sát bên.
Bật sáng đèn trong nhà, Quý Ưu Trạch nhìn ánh sáng phản chiếu trêи mặt tường, hai tay cắm trong túi, miễn cưỡng bước chân đi vào. Khang Tịch không ở đây, mỗi ngày ra vào nơi này,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-than-dung-phai-nu-than-kinh/1870271/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.